Trong lòng của La Hoành lúc này cảm thấy khó hiểu vô cùng, nhưng vẫn lái xe theo sự chỉ dẫn của Đoạn Chính Thiên, ra khỏi đường vành đai của thành phố T, chiếc xe đang dần tiến ra ngoại thành, có lẽ do hai bên đường lúc này nhà ngói lụp xụp cho nên người sống cũng thưa thớt, sau nửa tiếng đồng hồ lái xe thì bên cạnh đường đi đã bắt đầu xuất hiện đồng ruộng cỏ cây, con đường trở nên gập ghềnh khúc khuỷu khiến cho chiếc Audi xóc lên xóc xuống.
La Hoành cau lông mày lại định nói gì đó nhưng lại thôi, từ gương của ô tô anh ta trông thấy ngài bộ trưởng của mình vẫn không có biểu hiện gì khó chịu trên nét mặt cả, ông vẫn bình thản nhắm mắt dưỡng thần, im lặng như thường ngày, con đường ổ gà này dường như chẳng ảnh hưởng gì đến ông cả.
Cuối cùng chiếc xe cũng dừng lại ở trước cổng một công xưởng cũ kỹ, cánh cổng công xưởng lúc này đã bị rỉ loang lổ khắp nơi, làm cho người ta cảm giác như nơi này đã bị bỏ hoang lâu lắm rồi, nhưng ngay lúc sau thì xuất hiện một hàng người mặc áo đen làm ai cũng phải cảnh giác, trông cách ăn mặc của bọn thì không ai nghĩ họ là người lương thiện cả, La Hoành không thể hiểu nổi Đoạn Chính Thiên đến đây vì chuyện gì nữa.
"Đoạn bộ trưởng! Có phải chỗ này không ạ?" La Hoành ngoái đầu lại hỏi.
Đoạn Thiên Chính lúc này mới mở mắt ra, đưa mắt lên nhìn ra bên ngoài rồi gật gật đầu: "Không sai! Đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-cong-xuat-ngu/3140916/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.