Chương trước
Chương sau
Lục Tử Hồng đang cười bỗng chốc trở nên nghiêm nghị, ánh mắt liên tục di chuyển, nhìn trên nhìn dưới cô gái xinh đẹp trước mặt. Khi nãy cô ta chỉ chú ý đến Diệp Phong và Cao Nam mà không quan sát cô gái khiến cho hai nam nhân bùng nổ chiến tranh.

Hôm nay mới có cơ hội bình phẩm " hồng nhan họa thủy"

Chỉ là nhìn kỹ cũng có chút giật mình, phụ nữ đều rất là mẫn cảm, nhất là cùng giới với nhau, chỉ là chưa bao giờ công khai bình luận thôi. Dù sao một người phụ nữ chú ý quá mức tới một người phụ nữ khác thường dẫn tới dị nghị , hoặc bị nói thành ghen ghét, hoặc bị nói thành để hủy hoại danh tiếng, nếu như đối với một người phụ nữ không xinh đẹp mà đánh giá quá cao, sợ rằng vừa lại sẽ bị nói thành đồng tính, cũng không biết chừng.

Cho nên với một số người đàn ông, bình phẩm phụ nữ không nghi ngờ gì là chuyên môn của bọn họ, nhưng lại quên mất rằng cùng giới bao giờ cũng hiểu nhau hơn.

Lục Tử Hồng với kinh nghiệm lâu năm trên thương trường nhìn người rất tinh, hơn nữa đối với phụ nữ, lại càng tinh anh, giám đốc dưới quyền có gần một nửa đều là chính một tay cô tự mình chọn lựa, thường xuyên tiếp xúc cô thì đều có thể đoán được tính cách, tố chất, bằng cấp rõ như lòng bàn tay, chỉ dựa vào một nụ cười,vẻ mặt, cô cũng có thể thấy được tính cách của người phụ nữ đó, chỉ là với cô gái trước mặt có chút nghi hoặc.

Ngôn ngữ và vẻ ngoài hoàn toàn không ăn khớp với nhau.Chỉ từ tướng mạo, cái cô Đoạn Băng này chắc chắn là tiêu điểm, mặc dù cũng rất là tự tin với chính mình, nhưng cũng phải thừa nhận cô ta cũng không thua kém gì.Trong khi rất nhiều người đến thẩm mĩ viện để có được làn da trắng tái nhợt nhưng cô ta lại chọn màu da tự nhiên nhất, rõ ràng là rất bắt mắt. Hơn nữa khuôn mặt cũng rất cân đối, thật sự mang một vẻ đẹp rất tự nhiên nên không khỏi làm cho Lục Tử Hồng thấy hổ thẹn.

Đáng tiếc những lời nói như lưu manh lại phá hỏng hình ảnh đẹp đẽ đó, với Lục Tử Hồng, phụ nữ xấu cũng không sao, vì dù gì thì đó cũng là trời sanh, không thể thay đổi, nhưng tố chất không tốt thì không thể chấp nhận được tối thiểu cũng không nên nói ra những lời như vậy.

Lục Tử Hồng nghiêm mặt rồi chậm rãi nói: " Cô Đoạn Băng đúng không, tôi nhớ mới vừa rồi cô còn nói nam nhân không nên bạo lực, chẳng lẽ phụ nữ lại nên như thế sao?"

"Chuyện này?" Đoạn Băng có chút bối rối, nhưng bị một người phụ nữ xinh đẹp ngang ngửa mình vặn lại thật sự là có chút bất lực, dù sao ở đây cũng đều là cấp dưới của cô, mặc dù chỉ là trò chơi, nhưng cũng mơ hồ biến chính mình thành trung tâm, cho nên khi cùng Lục Tử Hồng đối đầu, bất luận thế nào cũng không thể mất phong độ được, cố gắng trấn tĩnh mình, cãi cùn:" Phụ nữ đương nhiên khác nam giới, vừa rồi tôi thay bạn trai tôi nói, cô lấy danh nghĩa gì mà xen vào giữa tôi và Diệp Phong?"

Diệp Phong đứng cạnh cũng có chút tự trách mình, nhìn hai người vì mình mà đối chọi, là người châm ngòi mà lại không nói gì, thật sự có chút không phải.

Ho nhẹ hai tiếng, Diệp Phong cất bước đi tới giữa hai người phụ nữ, có chút lúng túng nói:" Chuyện này, hai người không nên cãi nhau, Lục tổng, cô cũng không cần phải thay tôi ra mặt, tôi và Đoạn Băng chỉ là có chút hiểu lầm thôi ,cứ để tôi tự giải quyết đi."

"Không được!" Lục Tử Hồng kiên quyết nói. Trong ấn tượng của cô Diệp Phong là một người nhẫn nhịn, đối với những lời nói của Cao Nam khi nãy hắn còn có thể dễ dàng bỏ qua, huống chi là một cô gái xinh đẹp như vậy, mà cô gái này vừa bất lịch sự lại vừa bạo lực, e rằng một người thư sinh như Diệp Phong khó lòng mà đối phó nổi.

Nếu như cô ta mà biết rằng mấy ngày trước, Diệp Phong từng làm trò đùa giỡn cô cảnh sát này trước mặt mình, tất nhiên sẽ hối hận vì hôm nay đã đứng ra giúp hắn, chỉ là ngày hôm đó cô bị say không còn biết gì nên hoàn toàn không biết việc này.

Diệp Phong cũng ngẩn ra, cho tới bây giờ với hắn Lục Tử Hồng dịu dàng hay khóc, hình tượng cô gái yếu đuối đó đã bị vùi sâu trong lòng , không ngờ cô ta còn có một mặt như thế, ngẫm ra, cũng đúng, tập đoàn Phương Đông so với Hương Tạ Hiên lớn hơn rất nhiều, nắm giữ tài sản lớn như thế mà gặp chuyện lẽ nào lại chỉ biết khóc. Có lẽ đối với tình yêu và sự nghiệp cô ta vốn mang hai thái độ khác nhau.

Bất đắc dĩ cười, Diệp Phong lùi sang một bên, nếu như Bạo Long mà ra tay với hắn, có lẽ sẽ có những thủ đoạn phi thường , nói không chừng còn có thể lấy ra chút vũ khí hiện đại, nhưng khi đối mặt với Lục Tử Hồng cô ta lại rất nhã nhặn, Đoạn Băng tuyệt đối không động tay động chân, có lẽ tính tình táo bạo thật, trí tuệ không có vấn đề, nên chắc chẳng ngu xuẩn đến mức sử dụng vũ lực, huống hồ cô ta là một cảnh sát, không tới mức không thể nhẫn nại, thì vẫn phải bình tĩnh. Cho nên hai người phụ nữ tranh đấu cũng chỉ là đấu khẩu, hẳn là không có thương tổn gì. Không nên quá lo lắng.

Đứng cạnh Tiêu Hiểu, Diệp Phong đứng đó xem kịch, nhưng đối với vài người xem ra hành động này không được tốt đẹp cho lắm, bất đắc dĩ cũng không có ai đứng ra hòa giải. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

Lục Tử Hồng liếc mắt nhìn Cao Nam đang nơm nớp lo sợ, khẽ cười, quay đầu nhìn thẳng cô gái kia lạnh lùng nói:" Tôi nhớ kỹ mới vừa rồi bạn trai cô hình như có nói qua một câu, giữa người với người có sự khác biệt. Không biết cô nghĩ thế nào?

Hả? Đoạn Băng ngây ra, không biết Lục tổng kia nói vậy là có ý gì. Cô ta mặt nhăn cau mày, vẫn chưa trả lời.

Chợt Lục Tử Hồng khẽ cười, nhẹ giọng nói:"Xã hội hiện đại, cái kiểu dùng bạo lực giải quyết mọi chuyện sớm được vứt bỏ, không ngờ cô lại vẫn sử dụng cách này, lẽ nào cô chưa từng đi học sao? Tôi tự nhận mình tu dưỡng không phải là rất tốt, nhưng cũng sẽ không giống như cô, mở miệng ra là nói những lời như lưu manh."

Mấy câu này như kim đâm vào tim Đoạn Băng, cô ta suốt ngày ở cùng đàn ông nên có thói quen lớn tiếng giáo huấn cấp dưới , nhưng đó là công việc chứ bình thường cô cũng là một phụ nữ đoan trang, trừ đùa giỡn với bạn bè ra thì trong những trường hợp chính thức cô đều rất coi trọng mọi người chỉ là hôm nay bởi vì Diệp Phong khiêu khích nên cô mới không nhịn được mà bộc phát, và cũng không muốn lại bị người ta xem thành cô gái bạo lực, thật sự là trong lòng bị đè nén nặng nề.

Vốn định phản bác lại, nhưng lại phát hiện không biết nói gì, hai gò má cô ta đỏ ửng lên.

Lục Tử Hồng căn bản không chú ý tới sự thay đổi của đối phương, dừng một chút, nói tiếp:" Không biết cô có hứng thú tham gia một hoạt động cao đẹp do những người lịch sự tổ chức không, cũng là trải nghiệm tu dưỡng bản thân!"

"Cô?" Đoạn Băng nhất thời có chút tức giận, thật sự không rõ tại sao một phụ nữ lại bảo vệ Diệp Phong như thế, bỡn cợt cô ta không đáng một đồng, trong đầu chợt hiện ra gì đó, nói vậy Diệp Phong đúng như Cao Nam nói, là một trai bao mà cái cô họ Lục này chính là phú bà, vốn dĩ trong lòng có chút ghen ghét phút chốc biến thành khinh bỉ, một người lạm tình như thế nói gì đến tu dưỡng, hơn nữa chính cô ta cũng muốn xem cái đôi " gian phu dâm phụ " này tham gia hoạt động gì.

Đoạn Băng không khỏi thở dài, lạnh lùng cười nói:" Được thôi, tôi đây thật ra cũng muốn tham gia cái hoạt động mà cô bảo là tu dưỡng kia."

Chỉ là trong lòng cô ta lại đang suy nghĩ miên man, * * *, nếu như là câu lạc bộ gì đó và vân vân, thì cô ta sẽ một lần nữa làm cảnh sát đi tảo hoàng(truy quét ổ mại dâm).

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.