Một lúc lâu sau, tất cả mọi thứ lại trở về trạng thái bình thường.
Diệp Phong nhẹ nhàng vuốt ve sống lưng bóng mịn của Lãnh Nguyệt, giống như đang vuốt ve làn da của một đứa trẻ con, kiên nhẫn và êm ái chỉ sợ làm tổn thương làn da hoàn mĩ của cô.
Trải qua một trận chiến khốc liệt, mồ hôi Lãnh Nguyệt tuôn chảy đầm đìa dường như cô hoàn toàn kiệt sức, một tấm thân trần ấm áp nằm yên, cô không thể nghĩ rằng mình có thể làm bất kỳ hành động nào được nữa, chỉ có đôi tay như phản xạ tự nhiên ôm chặt lấy thắt lưng Diệp Phong như sợ trong nháy mắt Diệp Phong sẽ biến mất vậy.
Im lặng…
Diệp Phong biết rằng đối với người phụ nữ này mà nói, tất cả những chuyện vừa rồi cũng đã là quá đủ, hơn nữa trước tình huống đó cô sẽ cảm thấy rất tức giận nếu hắn làm những chuyện vô nghĩa.
Nhìn tấm thân mê người đang nằm gọn trong lòng mình, Diệp Phong thản nhiên cười. Cuối cùng sau bảy năm trốn tránh cũng không thể thoát khỏi, bản thân hắn biết tình cảm của mình dành cho người phụ nữ si tình này còn có cái gì đó chưa đầy đủ . So với việc lấy một người phụ nữ yêu mình thì lấy người phụ nữ mình yêu sẽ cảm thấy hạnh phúc hơn, nhưng chính hắn cũng không phải không hề có cảm giác gì đối với Lãnh Nguyệt.
Nếu như đưa một nàng dâu là sát thủ quốc tế về nhà thì chắc hẳn cha hắn sẽ vui mừng đến phát điên mất. Mặc dù nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-cong-xuat-ngu/3140679/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.