Dứt lời, tay phải Thượng Quan Ngưng Nguyệt nắm lấy tay trái Hiên Viên Diễm.
Đôi phu thê không nói gì thêm, bóng dáng bỗng chốc chợt lóe, bay như chớp về phía chỗ các trưởng lão đang ngủ mê man ở một phía khác của rừng hoa đào.
Hai mắt liếc nhìn nhau, bóng dáng Thiên Cơ lão nhân và Vô Ngân cũng nhanh như sao xẹt, theo đuôi phu thê Thượng Quan Ngưng Nguyệt bay đi......
Thời gian trôi qua rất nhanh --
Nhìn thấy phu thê Thượng Quan Ngưng Nguyệt nắm tay ra khỏi rừng hoa đào.
Cầu Cầu một hơi ăn hết mười quả đào lớn, mặc dù bụng đã to như cái trống, cũng không làm giảm tốc độ nhanh nhẹn, Die nd da nl e q uu ydo n vụt một cái nhảy lên đến trước mặt Thượng Quan Ngưng Nguyệt.
"Nguyệt chủ tử, các người đã đi làm cái gì thế, sao giờ mới ra?"
Ngốc Bảo vỗ đôi cánh đỏ máu, bay thấp xuống trước mặt Thượng Quan Ngưng Nguyệt, mặc dù không mở miệng hỏi ra, nhưng hai mắt khẽ chớp động, lại tản ra sự nghi ngờ giống Cầu Cầu.
Dung nhan nở nụ cười, Thượng Quan Ngưng Nguyệt không có đáp lại, buông tay Hiên Viên Diễm ra, cánh tay phải bỗng nhấc lên.
Một đạo tia sáng màu hồng tựa như mưa, mang theo thuốc bộ, từ trong bàn tay Thượng Quan Ngưng Nguyệt bay ra, bao phủ ở trên khuôn mặt của cả đám người đang ngủ mê man.
Trong nháy mắt tia sáng màu hồng tan đi, vẻ mặt Thiên Cơ lão nhân và Vô Ngân vô cùng nặng nề, vọt ra từ rừng đào tràn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-cong-ta-phi/2940499/chuong-318-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.