Hai tháng nay, bốn bảo bảo gần như thành thần ngủ, trong lúc đó chỉ tỉnh lại hai lần, thời gian còn lại đều vùi đầu ngủ say sưa.
Lần đầu tiên các bảo bảo tỉnh lại, chính là vào sáng sớm hôm trước khi Thượng Quan Ngưng Nguyệt rời khỏi sơn trang Vô Danh, đại bảo bảo và tam bảo bảo dùng " quyền đấm cước đá ”.
Lần thứ hai các bảo bảo tỉnh lại, là một tháng trước, phu thê Thượng Quan Ngưng Nguyệt và Hiên Viên Diễm dùng xong bữa tối ở Lạc Anh sơn cốc, Die nd da nl e q uu ydo n nắm tay lên nóc nhà đếm sao cả đêm.
Lúc ấy, Thượng Quan Ngưng Nguyệt khởi động thất thải linh lực, thử nghiệm đối thoại với các bảo bảo, kết quả các bảo bảo quả nhiên có thể nghe được lời Thượng Quan Ngưng Nguyệt nói.
Nhưng mà, nói là đối thoại, thật ra thì......
Cũng chính là đại bảo bảo thích cười, miệng lưỡi lưu loát hàn huyên nửa canh giờ với Thượng Quan Ngưng Nguyệt, còn nhõng nhẽo để Thượng Quan Ngưng Nguyệt kể truyện cười trẻ con.
Tam bảo bảo trời sinh tính tình nóng nảy, gần như gặp ai cũng rất khó chịu, giống như kẻ thù gia tộc vậy, nói năng thô lỗ gọi một tiếng "mẫu thân".
Tiếp theo, ngay cả Thượng Quan Ngưng Nguyệt kể truyện cười, làm đại bảo bảo gần như cười tới bể bụng, nhưng tam bảo bảo ngoài việc tức giận hừ hừ hừ, vẫn là tức giận.
Mà, nhị bảo bảo dường như vĩnh viễn ngủ cũng không đủ, vô cùng mê ngủ.
Sau khi dùng giọng điệu mềm mại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-cong-ta-phi/2940497/chuong-317.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.