Bầu trời xanh mênh mông, trải dài như một đoạn gấm màu lam.
Gió đêm khẽ rì rào, con cá vui sướng bơi lội trên mặt nước, từng cánh hoa hải đường xinh đẹp, xoay tròn như hồ điệp ở khắp bốn phía đình trúc.
Ánh sao tựa như ánh ngọc đầy mộng ảo, ánh trăng rọi xuống sáng tỏ như nước, tô điểm lên vạn vật như thơ như họa, lộ rõ bức tranh đầy phong tình.
Vậy mà --
Bất luận bóng đêm đẹp dường nào, năm vị nam nữ đứng trên mái đình bát giác, tay áo bồng bềnh theo gió, Die nd da nl e q uu ydo n tâm tình lại một chút cũng không tốt.
Mủi chân điểm nhẹ lên mái hiên cong cong, tóc đen như lụa tung bay về phía sau, Nam Cung Tuyết Y và tứ sứ Mai Lan Trúc Cúc, đáp xuống mặt đất đầy ánh trăng mộng ảo.
Ngay lúc chủ tớ năm người Nam Cung Tuyết Y gật đầu với nhau, muốn thi triển khinh công tuyệt đỉnh tiến về phía tân phòng của Thượng Quan Ngưng Nguyệt.
Một đoàn gió lớn điên cuồng trong nháy mắt cuồn cuộn nổi lên, bóng dáng Thiên Cơ lão nhân tựa như mũi tên hạ xuống, cánh tay bỗng chốc bắt chéo, ngăn cản đường đi của chủ tớ năm người Nam Cung Tuyết Y.
"Ta nói năm người các ngươi, tại sao lại xuất hiện nữa rồi?"
Tươi cười thay đổi vẻ mặt lão ngoan đồng, hai mắt lạnh lẽo nhìn Nam Cung Tuyết Y, giọng điệu Thiên Cơ lão nhân đầy giễu cợt nói: "Các ngươi cứ cả gan tiến tới thế này, thật đúng là bám riết không tha!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-cong-ta-phi/2940458/chuong-300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.