Sáng sớm mười ngày sau -- Khắp phố lớn ngõ nhỏ, giữa những tiếng pháo hoa "bốp bốp bốp" vang lên, pháo hoa dù không rực rỡ chói mắt như vào buổi tối nhưng vẫn điểm xuyết trời xanh mây trắng mênh mông như thơ như vẽ.
Sao dân chúng lại vui mừng, mới sớm tinh mơ đã mở cờ trong bụng, bắn pháo hoa lên trời vậy? Thì ra, hôm nay là ngày Long Diệu, Bắc Dực, Thương Nguyệt, Tây Thần hính thức thống nhất, từ đó thiên hạ không còn chiễn tranh đãm máu, khắp chốn mừng vui.
Hoàng cung Tây Thần, trong điện nghị chính -- Trụ nhà khắc hình rồng uy sống động thẳng đứng. Chính giữa điện là bàn rộng trải khăn gấm đỏ. Bắc Dực hoàng và Tiêu Hàn ngồi phía nam bàn; Thương Nguyệt hoàng và Dạ Dật Phong ngồi phía tây bàn; Thái hậu Tây Thần và Tiểu hoàng đế ngồi phía bắc bàn.
Trừ Tiểu hoàng đế ba tuổi chớp mắt dựa vào bàn vui vẻ nghịch ngợm một món đồ chơi, Bắc Dực hoàng và Thương Nguyệt hoàng, Tiêu Hàn và Dạ Dật Phong, Thái hậu Tây Thần đều ẩn giấu ánh cười khổ trong mắt. Sáng nay vừa đến, bọn họ phải cởi bỏ chiếc áo bào cao quý trên người mình mãi mãi, dù đã hoàn toàn chấp nhận nhưng trong lòng vẫn có chút không nỡ.
Phía đông bàn, người ngồi ở vị trí chủ không nghi ngờ gì, dĩ nhiên là Thượng Quan Ngưng Nguyệt và Hiên Viên Diễm. Hai người vẫn mặc cẩm y tím, có điều hôm nay cao quý hơn lúc trước, bởi vì đây là hoa phục dành riêng cho Vương gia và Vương phi Long Diệu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-cong-ta-phi/2940444/chuong-293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.