Đôi mắt bốn người Thượng Quan Ngưng Nguyệt đều nhìn chằm chằm Ma Quân. Đôi mắt che dưới khăn lụa đen mỏng cũng liếc nhìn bốn người bọn họ.
Cuối cùng --
Ánh mắt lạnh lẽo của Ma Quân dừng lại trên mặt nạ màu bạc của Tiêu Hàn, môi phát ra tiếng cười âm hiểm: “Tiêu Hàn, ngươi tới Tây Thần quốc để thành kính dâng máu cho Ma Quân ta sao?”
Ma Quân vừa dứt lời, trừ Tiêu Hàn bị hỏi ra, đôi mắt Thượng Quan Ngưng Nguyệt, Hiên Viên Diễm và Dạ Dật Phong đều toát lên ánh khiếp sợ, khó có thể tin, nhất thời biến thành cao độ phòng bị.
-- Khó trách hắc y nhân yêu khí lởn vởn toàn thân trước mặt này có thể coi trận Thiên La Địa Võng tường đồng vách sắt không ra gì, thì ra... hắn chính là người của Ma tộc đòi máu của Tiêu Hàn!
Dường như coi ba người Thượng Quan Ngưng Nguyệt không tồn tại, ánh mắt lạnh lùng của Ma Quân cứ quét trên mặt nạ màu bạc của Tiêu Hàn, tựa như cực kì kiên nhẫn chờ đợi Tiêu Hàn cho hắn một câu trả lời khiến hắn hài lòng.
Tiêu Hàn đứng cứng ngắc, bất động tại chỗ, không thừa lời trả lời Ma Quân.
-- Chẳng lẽ mặt nạ của hắn biến thành trong suốt rồi? Nếu không... rõ ràng hắn mang mặt nạ che kín mặt, tại sao ba người Thượng Quan Ngưng Nguyệt và Ma Quân nhận ra hắn dễ như trở bàn tay vậy?
Tựa như biết rõ suy nghĩ của Tiêu Hàn, đôi giày đen bước từng bước về phía Tiêu Hàn, đồng thời tiếng cười lệ sát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-cong-ta-phi/2940312/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.