Trời chiều dần dần ngả về phía tây, hoàng hôn diễm lệ phủ vàng bức tường. Mái hiên cong cong và rường cột chạm trổ trong hoàng cung xa hoa của Thương Nguyệt quốc cũng điểm xuyết màu ráng vàng xinh đẹp lóa mắt.
Bên trong Tường Khôn điện của Thái tử Thương Nguyệt quốc Dạ Dật Phong --
Đàn hương nhàn nhạt, êm ái quanh quẩn trong điện. Tường Khôn điện khảm rồng vàng từ châu ngọc như bay lượn trên đỉnh điện, từng chiếc đèn lồng đặc biệt tỏa ra ánh sáng màu đỏ rực rỡ.
Ánh sáng đỏ chiếu sáng, bao phủ bàn đọc sách rộng lớn.
Trên bàn đọc sách rộng lớn, trừ đặt một cây bút lông màu nâu và một nghiên mực bằng đá màu tím, còn để vô số bản tấu chương chồng lên nhau như một ngọn núi. Tấu chương của Thương Nguyệt quốc phần lớn đều do Thái tử Dạ Dật Phong thay Thương Nguyệt hoàng phê duyệt.
Lúc này, Thái tử Dạ Dật Phong mặc bộ thái tử bào màu vàng cam, mở một quyển tấu chương ra rồi cầm bút lông trên bàn lên, nhúng vào nghiên mực bằng đá tím. Chỉ là, Dạ Dật Phong đã nhúng bút lông vào mực, lại chậm chạp không phê xuống tấu chương. Sắc mặt hắn thâm trầm u ám, đôi mắt ẩn chứa khí lạnh âm u đang nhìn một trang giấy nhỏ viết đầy chữ màu đen bị hắn đè phía dưới nghiên mực.
Thời gian tích tắc trôi qua, cho đến khi bút lông nhúng mực đã khô, thân thể cứng ngắc như tượng của Dạ Dật Phong vẫn nhìn trang giấy phía dưới nghiên mực. Giả sử người không biết chuyện đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-cong-ta-phi/2940285/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.