Chương trước
Chương sau
Vạt áo nữ tử áo đen tung bay, nàng ta cất bước đi ra ngoài.

Trong nháy mắt nàng ta xuất hiện, Nam Cung Tuyết Y liền quay sang nhìn, ngón áp út tay phải hơi cong lên, ý muốn hỏi, có phải đã khống chế được Hiên Viên Diễm rồi không?

Nhìn thấy Nam Cung Tuyết Y ra dấu tay, nàng ta dùng ngón cái cùng ngón trỏ tạo thành một hình tròn. Hồi bẩm Thánh Quân, tất cả vô cùng thuận lợi, đã khống chế được.

Thượng Quan Ngưng Nguyệt nhếch môi cười, thu hết màn ám hiệu vô vị của hai người vào trong mắt.

Linh Cung nữ tử đột nhiên điểm nhẹ mũi chân, thân thể nhanh như chớp đứng sau Nam Cung Tuyết Y. Cùng lúc đó, Hiên Viên Diễm mang biểu tình trống rỗng, từ trong núi giả chậm rãi đi ra.

Hắn đột nhiên dừng lại.

Mê man quét mắt một vòng, hình như không biết nên đi đường nào, Hiên Viên Diễm giơ tay gãi đầu, đứng thẳng tại chỗ.

"Vương Gia --" Ngân Lang và Thanh Báo cảm thấy Hiên Viên Diễm có gì đó là lạ, thất thanh kêu to, đồng thời chạy như bay tới chỗ Hiên Viên Diễm.

Thượng Quan Ngưng Nguyệt vung tay lên, ý bảo hai người chớ động, nàng nhìn thẳng vào mắt Hiên Viên Diễm, ๖ۣۜdien♥dan♥l$%equyd☺n☀c☺m mở miệng hỏi: "Mộng La Yên, ngươi đã làm gì Diễm?"

Nàng ta liếc nhìn Thượng Quan Ngưng Nguyệt, lạnh lùng nói: "Ta không phải là Độc Tiên Mộng La Yên, ta là một trong những hộ pháp của Linh Cung."

Nghe thấy lời này, Thượng Quan Ngưng Nguyệt rời mắt khỏi Hiên Viên Diễm, nàng tươi cười xinh đẹp nhìn nàng ta nói: "Như vậy. . . Xin hỏi thân là một hộ pháp của Linh Cung, ngươi đã làm gì Diễm nhà ta?"

Tại sao biết mình không phải là Độc Tiên Mộng La Yên, Thượng Quan Ngưng Nguyệt vẫn bình tĩnh như thế?

Nàng ta hơi cứng người, hai mắt đầy hoài nghi nhìn Thượng Quan Ngưng Nguyệt một cái mới mở miệng lạnh lùng đáp: "Cho Hiên Viên Diễm ngửi chút thuốc làm hắn tạm thời mất hết nội lực. Đồng thời tặng hắn ta một cây Hàn Băng Thần Châm, làm hắn trở thành con rối của ta thôi."

Thượng Quan Ngưng Nguyệt nhướng mày nhìn Nam Cung Tuyết Y nói: "Thuộc hạ của ngươi làm như thế là có ý gì?"

Hắn vẫn không ngẩng đầu lên lạnh nhạt nói: "Để ta thi châm thanh trừ tất cả trí nhớ ngoại giới của ngươi, sau đó đưa ngươi về Linh Cung."

Một khi nàng hồi Linh Cung, đương nhiên phải tiếp nhận chức vị Thánh Đế. Người của Linh Cung không thể yêu người ngoài, dù là Thánh Đế cũng phải yêu người của Linh Cung.

Tiếp nhận chức vị Thánh Đế có nhiều quy củ nghiêm khắc.

Nếu là nam nhân, trước khi tiếp nhận chức vị sẽ được các vị trưởng lão đức cao vọng trọng chọn ra Thánh Hậu. ๖ۣۜdien♥dan♥l@equyd☺n☀c☺m Sau khi hai người đám cưới, mới có thể chính thức tiếp nhận chức vị Thánh Đế.

Mà nếu là nữ, như vậy trước khi kế vị cũng phải do các vị trưởng lão chọn ra Thánh Hoàng. Sau khi cưới nhau, mới có thể chính thức tiếp nhận vị trí Thánh Đế.

Cho nên, chỉ cần Thượng Quan Ngưng Nguyệt trở về Linh Cung, các vị trưởng lão nhất định sẽ chọn ra Thánh Hoàng, tổ chức đám cưới cho Thượng Quan Ngưng Nguyệt và Thánh Hoàng.

Nhưng Thượng Quan Ngưng Nguyệt đã có người trong lòng, lại là Thụy vương Hiên Viên Diễm của Long Diệu Hoàng Triều. Như thế. . . Sao nàng có thể vứt bỏ tình yêu với Hiên Viên Diễm, cưới Thánh Hoàng, tiếp nhận chức vị Thánh Đế chứ?

Mà nếu Thượng Quan Ngưng Nguyệt không chịu cưới Thánh Hoàng, các vị trưởng lão nhất định sẽ tức giận, dốc toàn lực ngăn cản Thượng Quan Ngưng Nguyệt tiếp nhận chức vị Thánh Đế.

Các vị trưởng lão đã khăng khăng ngăn cản thì Thánh Đế đương nhiệm cũng không thể bỏ mặc. Chỉ là Thượng Quan Ngưng Nguyệt nhất định phải trở thành Thánh Đế kế nhiệm, ๖ۣۜdien♥dan♥!lequyd☺n☀c☺m mà nguyên nhân trong đó, hiện tại Thánh Đế cũng không dám nói với các vị trưởng lão.

Cho nên, vì để cho Thượng Quan Ngưng Nguyệt tiếp nhận chức vị Thánh Đế, Thánh Đế đương nhiệm đã giao phó, trước khi nghênh đón Thượng Quan Ngưng Nguyệt về Linh Cung, nhất định phải thanh trừ trí nhớ về thế giới bên ngoài của nàng. Hơn nữa, còn phải nhồi nhét vào đầu nàng cuộc sống ở Linh Cung, khiến nàng yêu thích nơi này.

Nàng quên Hiên Viên Diễm, mới không cự tuyệt cưới Thánh Hoàng. Quên Thượng Quan Hạo, nàng mới không có ý nghĩ rời khỏi linh cung, trở lại Long Diệu Hoàng Triều.

Về quy củ của Linh Cung, Thượng Quan Ngưng Nguyệt cũng không phải không biết gì cả.

Khi linh lực trong cơ thể nàng xuất hiện, thì nàng cũng đã có trí nhớ của mẹ. Vì vậy, đối với những lời Nam Cung Tuyết Y vừa nói, nàng đương nhiên rõ ràng.

Hàn băng trong mắt biến mất, nàng vẫn cười nói: "Trong đầu ta, có chút trí nhớ quả thật rất ghê tởm, ta không ngại ngươi thanh trừ. Chỉ là những cái khác rất là tốt đẹp, ta thật sự không bỏ được!"

"Nếu ngươi phối hợp, Hiên Viên Diễm sẽ bình yên vô sự." Nam Cung Tuyết Y vẫn chắp tay, ngước mắt lên, nhìn chằm chằm Thượng Quan Ngưng Nguyệt nói: "Nếu không. . ."

Thượng Quan Ngưng Nguyệt lấy tay quấn một lọn tóc, nghiêng đầu, nháy mắt, cười tươi hỏi: "Nếu không sẽ như thế nào?"

Nam Cung Tuyết Y bất đắc dĩ thở dài một cái mới mở miệng phun ra từng chữ: "Dân chúng Long Diệu Hoàng Triều sẽ mặc tang phục để tang cho chiến thần Thụy vương không may mắn của bọn họ."

Nam Cung Tuyết Y vừa dứt lời, nữ tử sau lưng hắn nhanh chóng lật cổ tay, trong lòng bàn tay lập tức có một thanh chủy thủ sáng loáng.

"Hiên Viên Diễm, cầm chủy thủ dưới chân ngươi lên. Sau đó chĩa vào ngực."

Nàng ta lạnh lùng nói xong, tay hơi động, thanh chủy thủ sắc bén kia đã nằm dưới chân Hiên Viên Diễm.

"Dạ" Đôi mắt Hiên Viên Diễm đờ đẫn, khẽ lên tiếng đáp lại, đồng thời cong người xuống.

Hắn rút thanh chủy thủ khỏi lòng đất, lại đứng thẳng người, chĩa lưỡi đao vào ngực mình.

"Thượng Quan Ngưng Nguyệt, nếu như ngươi không muốn Hiên Viên Diễm chết, thì ngoan ngoãn thanh trừ hết trí nhớ ngoại giới, sau đó cùng chúng ta hồi Linh Cung." Nữ tử áo đen nhìn thẳng Thượng Quan Ngưng Nguyệt, lạnh băng nói: "Nếu không chỉ cần ta ra lệnh một tiếng, Hiên Viên Diễm sẽ tự tay giết mình."

Nghe đến đây, Huyết Bàng Vương đột nhiên mở choàng mắt, ánh mắt sắc bén. Mà Ngân Lang và Thanh Báo cũng tức giận xiết chặt nắm tay đến mức vang lên tiếng kẽo kẹt.

Nhưng mà, vì Thượng Quan Ngưng Nguyệt không chỉ thị gì cho họ, cho nên dù tức giận thì cũng chỉ có thể bất đắc dĩ nén giận.

Về phần tiểu kim chồn Cầu Cầu, nó vẫn tiếp tục ngủ nướng, căn bản là không nghe thấy chuyện gì hết. Miệng nó nước miếng chảy thành dòng, sắp được một dòng sông, tiếng ngáy có tiết tấu càng ngày càng to hơn.

"Không được khi dễ Diễm của ta, như thế. . . Sẽ làm ta đau lòng." Thượng Quan Ngưng Nguyệt thả tóc trong tay ra, sờ Huyết Tỳ Bà, vô cùng lười biếng nói.

"Ngươi từng nghe câu nói này chưa? Bệnh đau lòng có thể chữa khỏi bằng máu của kẻ địch! Hiện tại ta rất đau lòng, mà máu của các ngươi có thể chữa được bệnh cho ta."

"Thượng Quan Ngưng Nguyệt, Huyết Bàng Vương đã nhận ngươi làm chủ nhân, nó nhất định đã cho ngươi nuốt Huyết Phách Thần Châu khiến linh lực của ngươi tăng lên gấp bội. Với linh lực hiện tại của ngươi và uy lực của Huyết Tỳ Bà, nhất định chúng ta chống đỡ không được, thậm chí có thể bị mất mạng. Nhưng mà. . ."

Nữ tử kia tuy nhìn đến Huyết Tỳ Bà trong ngực Thượng Quan Ngưng Nguyệt thì tràn đầy khiếp sợ, nhưng thanh âm vẫn lạnh như băng.

"Tốt nhất là ngươi không nên dùng Huyết Tỳ Bà, bởi vì cho dù ta không hạ mệnh lệnh cho Hiên Viên Diễm tự sát, nếu bất cứ người nào trong chúng ta bị ngươi đánh trọng thương, hoặc mất mạng, thì Hiên Viên Diễm cũng sẽ chôn theo."

Sát khí trong mắt Thượng Quan Ngưng Nguyệt nồng đậm, đôi môi đỏ nhếch lên: "Hả, thế là sao?"

"Hàn Băng Thần Châm, là Thánh Đế nghiên cứu ra. Chỉ cần là người của Linh Cung vận linh lực đưa Hàn Băng Thần Châm vào gáy Hiên Viên Diễm, sẽ có thể điều khiển Hiên Viên Diễm. Nhưng chúng ta chỉ có năng lực điều khiển Hiên Viên Diễm, chứ không có năng lực khôi phục thần chí cho Hiên Viên Diễm."

Sát khí trên người Thượng Quan Ngưng Nguyệt làm cho nữ tử kia rùng mình, không kìm chế được xiết chặt tay mới mở miệng.

"Nói cách khác, tình trạng hiện giờ của Hiên Viên Diễm, chỉ có Thánh Đế mới có thể giúp hắn khôi phục thần chí. Nếu quá ba tháng mà Hàn băng Thần Châm trong cơ thể Hiên Viên Diễm vẫn chưa được giải trừ, hắn ta sẽ hóa thành nước."

Lặng lẽ nuốt một ngụm nước miếng nói: "Mà Thánh Đế nói rồi, trừ phi ngươi nguyện ý thanh trừ trí nhớ ngoại giới, sau đó hồi Linh Cung, người mới chữa trị cho Hiên Viên Diễm. Nếu không, nếu như ngươi không chịu, hoặc thương tổn bất cứ người nào trong chúng ta, Hiên Viên Diễm sẽ chỉ có thể hóa thành nước."

"Ha ha ha. . ." Thượng Quan Ngưng Nguyệt ngửa đầu, phát ra một hồi cuồng tiếu, sau đó thu liễm ý cười, đôi mắt đẹp nhìn những người đối diện.

"Nhưng nếu Diễm nhà ta vốn chẳng trúng cái gì hết thì sao? Như vậy. . . Các người khiêu khích ta thật lâu, có phải cũng nên mất chút máu không?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.