Vầng trăng treo cao phía chân trời, ánh sáng bạc làm sáng cả vùng đất,hoa đào khe khẽ đung đưa, mùi hương thơm ngát tràn khắp mọi nơi.
Thượng Quan Ngưng Nguyệt đang đi sâu vào trong, bên trái là Huyết BàngVương, sau lưng là ba người Ngân Lang, Thanh Báo và Lãnh Hình, mà TiểuKim Chồn Cầu Cầu nằm trên vai, cong đuôi, nghiêng đầu thở dài.
Rất nhanh, mọi người gặp một dòng suối nhỏ, mặt đất đầy đá cuội cùng với những cây hoa đào--
"Vương Phi, Vương Gia bảo thuộc hạ đi ra ngoài chờ người, chính là bởivì rừng đào này." Lãnh Hình vốn ở đằng sau, lúc này chạy vội lên cạnhThượng Quan Ngưng Nguyệt, giơ tay chỉ về phía trước.
"Trong rừng đào này có ngân châm, mỗi bước phải giẫm lên hai loại đácuội màu sắc khác nhau, là đen trắng, trắng vàng, xanh đậm xanh lục vàtrắng xanh lục. Nếu giẫm không đúng, ngân châm sẽ lập tức phóng ra. Chỉlà. . ."
Lãnh Hình mở miệng chậm rãi giải thích, đột nhiên hai mắt quét qua Huyết Bàng Vương bên trái Thượng Quan Ngưng Nguyệt, nhếch miệng cười hắc hắcmột tiếng nói: "Nếu Vương Gia biết vương phi có Bàng Vương, chắc sẽkhông lệnh cho thuộc hạ chờ Vương Phi rồi."
Có con Huyết Bàng Vương to lớn uy vũ ở đây, Vương Phi cần gì phải mất thời gian đi bộ, trực tiếp cưỡi nó bay qua là được.
Thượng Quan Ngưng Nguyệt nhếch môi cười, khẽ vuốt ve cánh Huyết BàngVương, mở miệng nói: "Đen trắng, trắng vàng, xanh đậm xanh lục và trắngxanh lục sao? Đi thôi, vào rừng."
Lúc trước, Ngốc Bảo đưa bọn họ đến đây chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-cong-ta-phi/2940139/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.