Bên trong sương mù mịt mờ, ngoại trừ tiếng gió rừng vi vu thì chẳng có tiếng người nào đáp lại.
Mai Sứ giả nhướng mày, môi đỏ mọng lạnh lùng phát ra lời nói: "Mặc dù trong rừng sương trắng dày đặt bao quanh, lá rụng bay tán loạn, các hạ cũngkhông cách nào tránh giấu. Hiện tại các hạ đang ở bên phải cách ta trămmét, là qua đường vô ý lầm nhiễu, hay là cố ý khiêu khích?"
Lờicủa Mai Sứ giả phiêu tán trong gió, nhưng nhận được vẫn là một mảnh tĩnh lặng. Điều này không khỏi làm Mai Sứ giả mất mặt, trong mắt phóng radày đặt sát khí.
"Nếu các hạ không thích nói chuyện, vậy ta không ngại thưởng cho ngươi cái chết, để ngươi mãi mãi im lặng."
Mai Sứ giả thấy đối phương thủy chung không muốn cho đáp lại, trong lòngbiết người tới nhất định bất thiện. Đối phương đã cố ý tới cửa khiêukhích, như vậy nàng cũng không cần cùng người tới nói nhảm.
Độtnhiên lật cổ tay, một đạo khí lưu cực mạnh từ lòng bàn tay phải của MaiSứ giả bắn ra. Đạo khí lưu mạnh mẽ lấy thế lôi đình cắt vỡ sương mù dàyđặc, ngoan lệ tập kích nơi đột nhiên xuất hiện địch nhân cách đó chừngtrăm mét.
Cùng lúc đó, người thần bí vẫn yên tĩnh đứng cách đótrăm mét bình thản đưa tay trái ngón trỏ cùng ngón gảy nhẹ một cách,sương trắng dày đặt nhất thời diệu lóe lên một đạo ánh sáng màu đỏ nhưmáu tươi đẹp.
Mặt đất hơi chấn động, lúc này, đạo khí lưa mạnh mẽ từ long bàn tay Mai Sứ giả bắn ra bị người thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-cong-ta-phi/2940089/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.