Bầu trời đỏ rực xuyên qua những đám mây, tạo nên một cảnh sắc tuyệt đẹp.
Giữa buổi trưa oi bức, gió nóng bao quanh mọi người, nhưng đối với nhữngngười bán hàng rong mà nói, cơn gió này so với mặt trời nóng bức cònlạnh thấu xương. Người không tự chủ được run cầm cập, mặt sợ hãi, trênngười mồ hôi lạnh chảy xuống như suối.
Thụy vương phi dẫn theo trăm tên thị vệ náo loạn phủ Tả Tướng bọn họ đã thấy sợlắm rồi, vậy mà ngay cả Hoàng Thượng kính yêu của bọn họ cũng dẫn vạntên cấm vệ quân bao vây cả phủ Tả Tướng? Sự việc đã phát triển vượt xatính toán của bọn họ, chuyện này…..rốt cuộc là chuyện gì thế?
Vạn con ngựa cúi đầu thở phì phò, những tên cấm vệ quân mặt lạnh như tiềnkéo cung tên, Hiên Viên Ly nhanh chóng tung người xuống ngựa, tay đangcầm roi ngựa màu vàng kim tùy ý ném về phía lưng ngựa, nhẹ nhàng bướcđến bên cạnh nhuyễn tháp.
Thấy Hiên Viên Ly đangđi đến, Phương quản gia đi lên cung kính khom lưng, sau đó nhìn Vươngphi của bọn họ không biết là đang giả vờ ngủ hay thật sự ngủ, khẽ nói:“Vương Phi….”
Nghe Phương quản gia khẽ gọi, lúcnày Thượng Quan Ngưng Nguyệt đang vùi đầu vào nhuyễn tháp khẽ cử động,lười biếng duỗi lưng. Tay nhẹ nhàng nhu nhu mắt ngọc mệt mỏi, sau đó nởnụ cười mê hoặc chúng sinh bước xuống nhuyễn tháp, làn môi yêu mị nói:“Thánh Thượng, sao ngài lại dẫn cấm vệ quân bao vây Tả Tướng phủ?”
Thượng Quan Ngưng Nguyệt không tỏ thái độ gì với Hiên Viên Ly, lời nói khôngphải của thần tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-cong-ta-phi/2940069/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.