Nền nhà đột nhiên sụp xuống, khiến mọi người trở tay không kịp. Chỉ cảm thấy thân thể lay động, giống như rớt xuống vực sâu vạn trượng.
Oanh một tiếng vang lên, nền nhà lún xuống khoảng một trượng, rốt cục ngừng lại. Mọi người khóe miệng run rẩy đứng vững, hai tròng mắt xem xét bốn phía.
"Thái tử, người xem." Thị vệ Thương Nguyệt quốc kinh hô, đầu ngón tay chỉ vào mặt tường phía trước.
Trên mặt tường có một tấm biển bằng đá, viết bốn chữ to cánh cửa cấm địa. Mà ở dưới tấm biển, một cánh cửa vàng rực mở ra.
"Cuối cùng đã đến cấm địa." Dạ Dật Phong hơi nhíu mi, mâu quang thâm thúy bắn về phía cửa cấm địa.
"Chặn bọn chúng lại cho ai gia." Đúng lúc này, Khương thái hậu lạnh lùng nói.
Hào quang sắc bén chợt hiện, người Khương thái hậu mang đến lập tức nhảy lên, giơ kiếm ngoan độc đánh về phía đám người Hiên Viên Diễm, Thượng Quan Ngưng Nguyệt, Dạ Dật Phong cùng Tiêu Hàn. Cùng lúc đó, Khương thái hậu và Tuyên vương Hiên Viên Kỳ nhìn nhau một cái, trong nháy mắt đã xông tới cửa cấm địa.
"Thành toàn cho tâm nguyện tìm chết của bọn họ đi." Dạ Dật Phong cười cười quét mắt qua tên đang giơ kiếm về phía hắn, chậm rãi nói. Lập tức mũi chân hắn nhẹ điểm, bóng dáng tựa như tên bắn bay vụt tới cửa cấm địa.
"Vâng." Thị vệ Thương Nguyệt quốc ứng tiếng, lập tức vung kiếm đánh về phía thuộc hạ của Khương thái hậu.
Tiêu Hàn cũng điểm nhẹ mũi chân, thân hình uyển chuyển như chim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-cong-ta-phi/2939987/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.