"Cái gì?" Hiên Viên Diễm nheo mắt, dung nhan tà mị đầy kinh ngạc cùng đau lòng. Hắn không nghe lầm chứ? Tốt lắm, nàng vì sao phải cắt ngón tay của mình a, chẳng lẽ ngại trong cơ thể quá nhiều máu sao?
"Tướng quân phụ thân tới tìm ta, tin tưởng ngươi đã từ trong miệng bọn thị vệ biết được rồi chứ?" Thân thể nhỏ nhắn co rúc trong lồng ngực ấm áp của Hiên Viên Diễm, Thượng Quan Ngưng Nguyệt ngẩng đầu lên, hai mắt chứa ý cười nhìn Hiên Viên Diễm.
Tối nay tướng quân phụ thân che mặt xông vào Thụy vương phủ, nếu không phải là bọn thị vệ Thụy vương phủ sớm biết thân phận của người, thì tướng quân phụ thân làm sao có thể dễ dàng tiến vào phòng ngủ của nàng đây?
"Ân." Hiên Viên Diễm hơi ngẩn ra, tiếp gật đầu một cái. Bọn thị vệ đã bẩm báo với hắn, thật ra thì hắn đối với hành động che mặt dò xét Nguyệt nhi của Thượng Quan Hạo cũng là trăm mối không cách nào giải a.
"Nếu như ta nói cho ngươi biết, thật ra là tướng quân phụ thân để ta cắt ngón tay. Mà nguyên nhân tướng quân phụ thân để ta cắt ngón tay, chỉ là muốn dùng của ta đi nghiệm chứng một chuyện. Chỉ là cụ thể là chuyện gì, ta tạm thời sẽ giữ bí mật, như vậy. . . Ngươi sẽ nghĩ như thế nào đây?" Đầu ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve một bên má Hiên Viên Diễm, tiếp Thượng Quan Ngưng Nguyệt chợt giữ chặt cổ Hiên Viên Diễm, môi đỏ mọng khẽ mở cười hỏi.
Thật ra thì nàng cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-cong-ta-phi/2939927/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.