Khóe môi nở nụ cười lạnh lùng yêu mị, Thượng Quan Ngưng Nguyệt xoay người đi tới bên cạnh bàn. Đem ly trà để lên bàn, tiếp ngón tay của nàng chấm nước trà trong chén, ở trên mặt bàn viết xuống hai chữ.
"Đây là ý gì?" Dạ Dật Phong đi theo đến cạnh bàn, nhìn hai chữ Thượng Quan Ngưng Nguyệt viết xuống, hắn khẽ nhướng mày.
"Ngươi nhìn thì biết, cần gì phải để ta lãng phí lời nói đi giải thích chứ?" Ánh nến đỏ rực quanh quẩn ở trên người Thượng Quan Ngưng Nguyệt, làm cả người nàng giống như bị mây mù bao phủ, khiến người ta không cách nào dò xét.
"Điều kiện như thế nào?" Dạ Dật Phong thâm thúy quét mắt qua Thượng Quan Ngưng Nguyệt, trong môi tràn ra thanh âm không chút gợn sóng.
Mái tóc nhẹ nhàng vung lên, Thượng Quan Ngưng Nguyệt khoanh tay ngồi ở trên giường, bắt chéo hai chân, hai mắt tỏa ra ý cười nhìn Dạ Dật Phong: "Giờ phút này ngươi, có tư cách cùng ta cò kè mặc cả sao?"
"So với đau lòng, ta có lẽ càng muốn lựa chọn nhức đầu." Dạ Dật Phong ngẩn ra, sau thản nhiên nói, nhìn như vô cùng bình tĩnh nhìn Thượng Quan Ngưng Nguyệt, thực ra trong lòng đang âm thầm bội phục.
"Vậy ngươi cứ chầm chậm hưởng thụ tư vị bị đau đớn hành hạ đi. Nhưng mà, ta có thiện ý nhắc nhở ngươi, loại độc này hàng đêm đều phát tác, mỗi lần phát tác thời gian không lâu, đại khái là ba canh giờ. Mà qua một canh giờ, cảm giác đau đớn sẽ tăng gấp bội nha." Thượng Quan Ngưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-cong-ta-phi/2939925/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.