"Nói một chút giá trị của nó." Hai mắt không chút để ý quét mắt nhìn đồ vật trong tay Hiên Viên Ly, tiếp Thượng Quan Ngưng Nguyệt thản nhiên nói. Đó là một khối lệnh bài màu vàng óng, phía trên khắc một con rồng vàng đang bay. Nếu nàng không đoán sai, khối lệnh bài này. . .
Hiên Viên Diễm cùng Hiên Viên Ly bỗng dưng liếc mắt nhìn nhau, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc. Nàng thân là nữ nhi của đại tướng quân Long Diệu hoàng triều, trước kia lại cố ý giả ngu giả dại, há có thể không biết tác dụng của Long Lệnh đây?
"Đây là Long Lệnh, cả Long Diệu hoàng triều chỉ có một, chính là tượng trưng cho quyền lực tối thượng. Nếu như ngươi cầm Long Lệnh trong tay, tựa như trẫm đích thân tới, trong triều vô luận là quan viên lớn nhỏ nào gặp ngươi đều phải hành lễ. Hơn nữa trừ hoàng thân quốc thích ra, bất luận kẻ nào ngươi cũng có thể tiền trảm hậu tấu." Hiên Viên Ly nhếch môi cười yếu ớt, thanh âm run rẩy cùng dịu dàng giải thích.
"Mặc dù hồi báo này không làm ta hài lòng, chỉ là thấy ngươi có thành ý, miễn cưỡng có thể tiếp nhận." Nghe xong lời Hiên Viên ly nói, Thượng Quan Ngưng Nguyệt bước lên, khuôn mặt bình tĩnh nhận lấy Long Lệnh, sau đó đem Long Lệnh nhét vào trong tay áo.
Nha đầu, ngươi còn có thể phách lối hơn sao? Hiên Viên Diễm cùng Hiên Viên Ly khóe miệng co rút nhìn Thượng Quan Ngưng Nguyệt, trong lòng đồng thời âm thầm lẩm bẩm. Có Long Lệnh trong tay là vinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-cong-ta-phi/2939879/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.