Tống Tương ôm con thỏ trở về thì nhìn thấy một phụ nhân đang đi ngược lại. Nàng liền vọt qua một bên nên không va chạm với phụ nhân kia. Phụ nhân lúc này mới phát hiện ra Tống Tương, liền vén mớ tóc rối trên trán qua một bên ngượng ngùng nói lời xin lỗi rồi vội vàng chạy về phía trước.
Nhìn phụ nhân này rất quen mắt, Tống Tương suy nghĩ một lát thì nhận ra, đây là Trương Cẩn Hoa là hàng xóm ngay cạnh nhà nàng, sát vách nhà nàng.
Người này vốn ở thôn bên cạnh, sau đó được gả vào Tống gia thôn, sinh được một bé gái cũng tầm tuổi Tống Hoa. Trước đây bà ấy đã từng giúp nhà nàng, khi trong nhà không còn bất cứ cái gì để ăn thì bà ấy đã lén đưa cho nhà nàng một bao lương thực nhỏ.
Đạo lý nhận một giọt ân huệ thì phải báo đáp cả biển lớn nàng luôn nhớ. Nên khi nhận ra bà ấy với dáng vẻ khổ sở lo lắng thì liền quay lại đuổi theo. Đi đến cổng làng, Tống Tương nhìn thấy bà ấy đang ôm chặt cột gỗ vừa khóc vừa lau nước mắt.
Tống Tương nhìn thấy phụ nhân khóc lóc thương tâm, nàng chưa từng ăn ủi ai, chỉ đành mở miệng cộc lốc hỏi:
"Trương thẩm, có chuyện gì xảy ra vậy?"
Nghe thấy giọng của Tống Tương, Trương Cẩn Hoa phất tay áo rồi ngẩng đầu trả lời:
Loading... "Tống Tương, Trương thẩm biết người có lòng tốt hỏi thăm, ta nghe thôn dân nói có vị thần y đến, nên ta tới đây xem sao, nhưng xem ra vẫn chậm không có đến kịp. Thế này thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-cong-sung-phi-thon-nu-khong-de-choc/232000/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.