Tống Tương đối với những lời nói tàn nhẫn của Tống lão tam thì không bận tâm. Nếu không vì Tống Hoa và Lý thị ở đây thì nàng không ngại giết chết tên khốn này ngay tại chỗ. Tuy nhiên, tiêu chuẩn cao nhất của giới sát thủ luôn theo đuổi là giết người không cần dùng dao. Chỉ cần tung tích của Tống lão tam lộ ra thì chủ nợ cũng sẽ giúp nàng xử lý cái mạng bé nhỏ của hắn.
Sau khi đánh đuổi những kẻ xấu xa ra khỏi nhà nhỏ, Tống Tương thấy trong lòng thoải mái và vui vẻ hơn nhiều. Đầu giờ chiều khi ánh nắng tốt nhất thì Tống Tương cùng Lý thị giặt sạch ga giường, và lôi một cái chăn sặc mùi ẩm mốc ra phơi.
Quanh nhà cũng được Chu Tiêu trồng vài loại hoa quả, đợi mùa hè đến lại rực rỡ sắc màu. Ba con lợn rừng bị bắt trước đây cũng được nuôi trong chuồng ở phía sau kho chứa chứa củi, Tống Hoa đang tách ngô cho bọn chúng ăn. Lợn con rất nhanh lớn, tuy không to bằng lợn nhà nhưng thịt của bọn chúng thật sự rắn chắc và ngon hơn lợn nhà rất nhiều.
Trời chuyển tối dần, Lý thị lấy thịt lợn rừng khô ra ngâm rồi đem hầm trong nồi cùng với mấy loại rau củ quả có sẵn trong vườn sau nhà, đây là tự thưởng cho thành viên trong gia đình bữa tối ngon sau một ngày dài làm việc vất vả.
Sau khi ăn cơm xong, Tống Tương quyết định đi dạo lanh quanh; Chu Tiêu cũng đứng lên đi theo nàng. Hai người cùng đi song song trên con đường đất quanh Tống gia thôn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-cong-sung-phi-thon-nu-khong-de-choc/231992/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.