Sau cơn mưa trời lại sáng mọi chuyện sẽ đều tốt đẹp hơn. Mấy ngày này Tống Tương chuyên tâm nghiên cứu tiểu bạch hoa xem có phải là hoa anh túc không. Có vẻ như đi đúng hướng, vì mọi kết quả thu được đều có tiến triển tốt. Vừa ăn sáng xong thì có một người bạn cũ ghé thăm. Tống Tương nhìn nhìn Triệu Nghi Thanh vận trang phục rất đẹp đang đứng ở sảnh y quán thì không khỏi ngạc nhiên:
"Triệu thiếu gia sao lại có thời gian đến đây tìm ta chứ?"
Triệu Nghi Thanh cười cười khẽ nói:
"Ta đến đương nhiên là khám bệnh!"
Tống Tương nhìn hắn rồi lắc đầu nói:
"Ta thấy da dẻ của vị công tử đây hồng hào, không giống như người bị bệnh."
Triệu Nghi Thanh vẫn nở nụ cười nhàn nhạt chậm rãi đi đến chỗ Tống Tương khẽ nói:
"Da của ta được trang điểm sao lại không thể hồng hào được chứ."
Tống Tương nghe xong không trả lời mà trực tiếp đưa hắn vào gian khám bệnh, rồi khám cho hắn:
"Vậy Triệu công tử mau nói xem, người thấy cơ thể khó chịu ở đâu?"
Triệu Nghi Thanh thở dài rồi nói:
Loading...
"Kể từ khi tới nơi này, ta chưa từng được ngủ ngon giấc."
Tống Tương nghe hắn nói xong cũng thật khó tin, nàng không ngờ được cuộc sống của nàng và hắn sau khi xuyên qua lại khác xa nhau như vậy. Ngày ngày nàng phải vật lộn với đủ mọi khó khăn cũng chỉ mong cuộc sống gia đình sẽ tốt hơn để người nhà cũng không phải bôn ba vất vả như nàng. Còn hắn nhờ có chút bản lĩnh, Nên không cần phải làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-cong-sung-phi-thon-nu-khong-de-choc/1016103/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.