Edit: Leticia
Beta: Sakura
Một tiếng cười lạnh như băng chậm rãi trào ra từ khóe miệng của Đế Phạm Thiên, Đế Phạm Thiên nhìn Vân Thí Thiên trên bầu trời, giọng nói vô cùng âm trầm: “Nếu đã tới, vậy thì chịu chết đi.”
Dứt lời, màu đen trên người càng đậm hơn.
Bằng tốc độ mắt thường có thể thấy được, dưới người hắn một bụi cây hắc khí vô hình chạy xuôi trên thân thể hắn, bắt đầu nhét cả người hắn vào giữa vòng màu đen kia.
Khuôn mặt của Đế Phạm Thiên vẫn luôn tuấn mỹ và nho nhã.
Lúc này một bụi cây dây leo màu đen bắt đầu nứt ra trên mặt của hắn.
Phối hợp cùng khuôn mặt tuấn mỹ của Đế Phạm Thiên, quả thực là diêm dúa lẳng lơ cùng âm trầm kinh người.
“Hỏng bét, hắn muốn hoàn toàn hấp thu căn nguyên tà ác, muốn cuồng hóa rồi, phải lập tức chặt đứt sự liên lạc của hắn cùng căn nguyên tà ác, mau lên.”
Từ phía trên bầu trời lao xuống, Ngân tông thấy vậy, mặt biến sắc, lớn tiếng điên cuồng hét lên: “Bày Ngũ mang tinh trận, dùng máu bày trận, mau.”
Ngay lập tức, đồng thời từ phía trên không trung lao xuống song long Kim Ngân, Lạc Lê, Tiểu Ngân Tiểu Hồng, nhanh chóng đứng lại phân ở năm phương hướng.
Sau đó lấy máu tươi làm căn bản, bắt đầu bày trận.
Đôi mắt đen của Đế Phạm Thiên thấy vậy trên môi tiếng cười lạnh, tia sáng màu đen trên người chợt lóe lên, công kích về phía năm phương hướng bày trận, chỗ đám người Lạc Lê.
Màu đen nồng nặc, đả thương người trong vô hình.
Song, trong nháy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-cong-hoang-phi/1608947/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.