Edit: HamiBeta: SakuraSông núi rất đẹp, trời cao vạn dặm.
Tịch dương đỏ tươi chiếu rọi khắp non sông tươi đẹp hết sức tráng lệ.
Song, cảnh sắc kia đang lúc loáng thoáng lại có ẩn chứa hắc khí hoàn toàn phá hư phần này mỹ cảm.
Vân Thí Thiên, Lạc Vũ, Minh Trần Dạ, Tiểu Ngân Tiểu Hồng ngồi KimLoan Phượng, tốc độ thật nhanh bay xuyên qua nam bắc, chỉ hai ngày đãchạy tới Lăng Nam.
“Như thế nào?” Thiếu chủ Lăng Nam đã sớm phái người chờ chực, Vân Thí Thiên đám người một đường nhanh chóng xông vào gia tộc Lăng Nam nơi antrí tạm thời, Lạc Vũ cơ hồ là khẩn cấp hỏi.
“Tình huống thật không tốt, các ngươi mau đến xem, mau.”
Khuôn mặt Thiếu chủ Lăng Nam lo lắng, chính là chỉ mới có mấy ngày mà người gầy đi nhiều.
Lúc này vừa thấy đám người Vân Thí Thiên đến, mù mịt không manh mốinôn nóng lúc này thật giống như nhìn thấy ánh sáng cứu tinh, đường nhưlà hướng mọi người đánh tới.
Mà ở phía sau Thiếu chủ Lăng Nam là Hải Thần tông chủ nằm cả ngườitrên giường, tuy đã băng bó vết thương nhưng vẫn hôn mê bất tỉnh như cũ.
“Tránh ra.” Vân Thí Thiên thấy vậy, âm thanh phát ra kéo Thiếu chủ Lăng Nam, nghiêng người để cho Lạc Vũ xông lên đi trước.
Một mực quét qua Hải Thần tông chủ hôn mê, trên người không dưới hơn hai mươi vết thương.
Vết thương khổng lồ bị xé rách, cơ hồ khiến toàn thân hắn không có một chỗ nào tốt, hoàn toàn thay đổi.
Tựu thật giống bị ma thú khổng lồ cắn xé mà thành.
Lạc Vũ thấy vậy mi sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-cong-hoang-phi/1608931/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.