Chim hót vang núi, bướm lượn đầy trời.
Trên Phật Tiên Nhất Thủy,Vọng Thiên Nhai vốn là nơi hỗn loạn nhất,nơi tình cảnh nguy hiểm nhất, nhưng một trận sóng gió lớn nổi lên, lạitrở thành người thắng lớn nhất.
Gió bỗng thổi lên, rõ ràng vẫn lạnh như trước, nhưng lại sớm mang màu sắc của mùa xuân.
Kinh đô Vọng Thiên Nhai, tại vương cung rộng lớn của Vọng Thiên Nhai.
Quần hùng cùng tề tụ, quân vương vào triều.
Trong đại điện là một loại khí thế uy nghiêm mà hưng phấn khác xa so với trước đây từng có.
“Hồi bẩm quân vương, Ẩn Tộc, Thước Lâm Quốc, Tề Quốc, Phùng ThànhQuốc, bại lui (thua trận lui quân),thế lực giảm mạnh, các tiểu quốcxung quanh thấy tình thế nổi lên…”
“Mười ba tiểu quốc đại bại, đều đến đây quy thuận Vọng Thiên Nhai ta…”
“Vật tư dồi dào, chuẩn bị tu sửa lại ba cửa thành…”
Từng đạo tin tức không ngừng vang lên tại nghị chính cung, đây làbuổi lâm triều thứ nhất sau khi chiến loạn giành được thắng lợi .
“Khụ… khụ…” Vân Thí Thiên ngồi trên vương vị, khẽ ho nhẹ, an bài mọi chuyện.
“… Lần này, Vọng Thiên Nhai ta có thể đánh lui quân địch, chuyển bại thành thắng, người có công lao lớn nhất chính là…”
Đọc một lượt ban thưởng cho bá quan xong, Phong Vô Tâm đang cao giọng tuyên đọc thánh chỉ, đọc đến nơi đây đột nhiên hơi ngừng lại một chút.
“Chính là Quân Lạc Vũ.” sau khi hơi ngừng lại một lúc, Phong Vô Tâm trầm giọng tuyên đọc.
Một tiếng này vừa rơi xuống, khí thế hưng phấn cao ngạo vừa rồi củaquần thần trong nghị chính cung, đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-cong-hoang-phi/1608886/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.