Đêm, chưa từng có nhiều màu sắc như thế. 
“Vù vù…” Độc Vĩ Phong bị che lại kín mít, nhìn từ bên ngoài căn bản không thể nhìn ra trong những chiếc rương có chứa thứ gì. 
Trong bóng đêm, một tiếng xôn xao nổi lên, vô số con Độc Vĩ Phong chỉ nhỏ bằng ngón tay, bắt đầu lộ ra khuônmặt dữ tợn của chúng. 
“Hư hư…” Nương theo từng con Độc Vĩ Phong được thả ra, thanh âm của người khống chế ong độc bắt đầu liên tiếp vang lên. 
Những con Độc Vĩ Phong được thả ra bắt đầu nghe lệnh, kết thành đội mà đến. 
Đánh về hướng mới vừa rồi Lạc Vũ và đại tướng đầu lĩnh đã giao chiến. 
Mà ngay lúc nhóm người này vừa thả ra Độc Vĩ Phong, ở khu vực trung ương của đội hình áp tải Độc Vĩ Phong đột nhiên tràn ngập một cỗ mùi thơm nồng đậm trong bóng đêm. 
Nương theo làn gió lạnh, tung bay ra. 
Những con Độc Vĩ Phong này vốn định bay về hướng Lạc Vũ, ngay khi ngửi được mùi thơm ngọt ngào này liền trở nên xao động. 
Đột nhiên bọn chúng trở nên không nghe mệnh lệnh của người khống chế chúng, quay đầu bay về hướng phát ra mùi thơm “mê ong” kia. 
Tiếng “vo ve” không ngừng bay tới bay lui. 
“Không xong, là ai mở ra mật hoa?” 
“Hả, cẩn thận, Phong Vương bay về hướng chúng ta rồi…” (*con ong đầu đàn) 
“Có thích khách, có thích khách làm đổ mật hoa…” 
Ngay cả khi Lạc Vũ cản đường, đội ngũ áp tải ong độc cũng vẫn duy trì bình tĩnh, chưa từng phát ra một chútthanh âm, lúc này ở trung gian đội ngũ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-cong-hoang-phi/1608873/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.