“Nhiều lời vô ích, Quân Vân, phụ thânngươi đã lấy đi vật gì đó của Phong Lâm quốc chúng ta, hãy mau giao rađây.” Thanh âm lạnh băng mà uy nghiêm vang lên.
“Nếu không, cho dù có ngươi có Vọng Thiên quân vương làm chỗ dựa, dù sao cuối cùng cũng chết, bất quá có người làm điếm lưng, vậy cũng đủ rồi.” (*đại ý là có Lạc Vũ té xuống chết trước làm đệm thịt đỡ bọn họ cùng chết)
Lời này vừa nói ra, Phong Lâm quốc vương và gia chủ ẩn tộc đã chậm rãi tỉnh táo lại từ trong nỗi sợ hãi.
Đúng vậy, bất quá cũng chỉ là một chữ chết mà thôi.
Như vậy thì có gì mà sợ chứ.
Lập tức, Phong Lâm quốc vương thu lại vẻbiến sắc trên mặt, đôi mắt bình tĩnh nhìn Lạc Vũ trầm giọng nói: “Cho dù bản lĩnh ngươi cao tới đâu, chỉ sợ cũng không thể chạy thoát khỏi Phong Lâm quốc chúng ta.”
Võ công cổ quái của Lạc Vũ cao tới đâu thì cũng có hạn mà thôi.
Trong hoàng cung Phong Lâm quốc của hắn có biết bao lam tôn cao thủ, cộng thêm có cả Phương gia chủ của ẩn tộc.
Thêm vào đó là các cao thủ bảo vệ mật thất ngàn năm của Phong Lâm quốc.
Hắn cũng không tin, dựa vào nhiều người như vậy, lại không thể giữ được Lạc Vũ.
Lời nói phiêu đãng trong mật thất, không khí đã có chút thay đổi.
Sát khí giương cung bạt kiếm rất nhanh đã sôi trào trong phòng.
Lạc Vũ nghe bọn hắn nói, sắc mặt vẫn bất động, nhưng trong đôi mắt nàng chậm rãi sâu thâm lên.
Khí tức toàn thân bắt đầu vận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-cong-hoang-phi/1608827/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.