Mọi người vẻ mặt khác nhau nhìn 3 đương sự, không khí yên tĩnh quỷ dị.
“Không được, ta không đồng ý.” Ngay trong không khí yên tĩnh quỷ dị này, Phi Vũ quốc vương đột nhiên nổi giậnđùng đùng vọt lại đây, sắc mặt xanh mét.
“Ngươi là cái gì vậy?” Khóe mắt Vân Thí Thiên đảo qua nhìn, khí tức trầm xuống.
“Ta không phải đồ vật, ta là quốc quân của Phi Vũ quốc.” Phi Vũ quốc vương tức đến nghẹn họng.
Lời vừa nói ra, toàn trường càng thêm im lặng.
Tiểu Ngân vẫn nằm gọn trong lòng Lạc Vũxem tình hình, nghe vậy đưa cái tiểu móng vuốt lên che mặt, sắc mặt vặnvẹo xoay qua một bên.
Thật là đáng thương quá nha, Phi Vũ quốcvương đương nhiên không phải là “cái gì này nọ” rồi, vậy mà còn trả lờinữa, đúng là bị con của hắn làm cho hắn tức giận đến đầu óc mê sảng rồia.
Hiển nhiên Phi Vũ quốc vương bị lời nóilỗ mãng của Giá Hiên Mặc Viêm làm cho hắn tức giận công tâm nên không ýthức được điểm này.
Nói xong, Phi Vũ quốc vương hít sâu vào một hơi, sắc mặt có chút xanh nhìn Lạc Vũ.
“Chúng ta sớm có ước định, nửa năm, thời gian còn chưa tới, về chuyện này, nửa năm sau chúng ta lại bàn đến.”
“Cái gì nửa năm, tại sao lại có nửa năm?” Giá Hiên Mặc Viêm nhạy cảm nắm bắt được ý tứ ẩn hàm trong lời nói của phụ vương hắn.
Phi Vũ quốc vương trực tiếp không nhìn Giá Hiên Mặc Viêm.
Lạc Vũ thấy vậy, hai tay buông xuống, nhún nhún vai.
“Chuyện này cũng không phải do ta, là hắn nói ra mà,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-cong-hoang-phi/1608824/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.