Cái gì gặp lại sau, Vân Thí Thiên cầm lấy tay nàng, chẳng những không có buông ra, ngược lại càng ngày càng chặt, khí tức uấn giận trên người bắt đầu thoáng hiện.
Lạc Vũ biết không thể lừa hắn nói cho qua chuyện, không thể làm gì khác hơn là nói: “Sau này nói cho ngươi biết, được chưa.”
Vân Thí Thiên nghe nàng nói vậy, một lát sau mới trầm giọng nói: “Không được có lần sau.”
Lạc Vũ biết ý của hắn là nàng có việc giấu hắn không cho hắn biết, Lạc Vũ biết có nétránh cũng không được, cũng chỉ có thể dứt khoát nói: “Được.”
Vân Thí Thiên hài lòng, lôi kéo Lạc Vũ, mười ngón tay đan vào cùng một chỗ.
Sau đó lại nhìn quét sang Giá Hiên MặcViêm như đang xem một con kiến hôi, lãnh khốc cực kỳ nói: “Nếu để cho ta nghe thấy ngươi xoay quanh bên người Vũ chỉ trích nàng, giết.”
Một tiếng “giết” không nhanh không chậm vừa nói ra, không khí chung quanh dường như lạnh thêm vài phần.
Lạc Vũ cảm thấy được hắn nắm tay nàng cũng càng thêm chặt, bất đắc dĩ thở dài.
Người này, thật là bá đạo a.
“Dựa vào cái gì?” Giá Hiên Mặc Viêm giật mình, giãy khỏi tay Liễu Dục Thần, giận dữ trừng mắt nhìn Vân Thí Thiên.
“Ta là vị hôn phu của nàng, ta mới làngười có tư cách đứng bên cạnh nàng, ngươi dựa vào gì mà nói những lờinày, chỉ vì ngươi có công phu mạnh lẽ là có thể ỷ thế hiếp người sao?
Ta nói cho ngươi, công phu là có thểluyện ra, ngươi đừng xem thường ta hôm nay không bằng ngươi, ngày sau ai mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-cong-hoang-phi/1608817/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.