Lạc Lê lôi kéo tay Vương Hầu và Hoàng Vũ, hướng về phía Lạc Vũ giương mặt lên, vẻ mặt cao hứng.
Lạc Vũ nghe vậy buông xuống hai tay ôm ngực, mặt mang mỉm cười, nói: “Ta, Quân Lạc Vũ cũng thật cao hứng được quen biết các ngươi, chuyện của Lạc Lê đa tạ các ngươi.”
Tam vương tử là thân phận gì, một khi hắn không muốn nhìn thấy Lạc Lê qua những ngày an ổn, hắn căn bản không cần mở miệng, cũng sẽ có người tự nguyện giúp hắn làm việc.
Trong khi đó, hai người này lại khác, vừa nhìn sơ qua cũng biết bọn họ chỉ là những người sinh ra trong một gia đình bình thường, lại không có hùa theo nịnh bợ tam vương tử bắt nạt Lạc Lê, trái lại còn giúp đỡ thằng bé, phần tình cảm này, thật lớn.
“Cám ơn cái gì chứ, nhóc này rất là chọc người yêu thích không thôi, có thể giúp được gì thì giúp, chỉ là việc nhỏ thôi.”
Vương Hầu khoát khoát tay, tùy tiện nói như không thèm để ý, nói một cách rất nhẹ nhàng.
Bên cạnh, Hoàng Vũ cũng gật đầu, đồng ý lời nói của Vương Hầu.
Lạc Vũ thấy thế trong mắt hiện lên một chút thâm sắc, âm thầm gật đầu.
Thấy nàng có dung nhan xấu xí như thế, nhưng trong mắt bọn họ không có bất cứ gì gọi là khinh bỉ cùng chán ghét, không lấy dung nhan làm tiêu chuẩn để đánh giá một người, quả nhiên là người có chiều sâu.
Hôm nay, tin tức nàng ra tay tàn nhẫn, bọn họ chắc chắn đã sớm biết, nhưng thái độ đối xử của bọn họ với nàng vẫn bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-cong-hoang-phi/1608795/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.