“Lục soát?” Bạch Tử Linh nghe vậy liền cười khinh thường, ánh mắt nhìn Bạch Vân Hoài có vài phần chán ghét. Đây thật sự là phụ thân của ‘nàng’ sao? Hắn ta vì một nữ tử không rõ lai lịch mà lại đi lục soát phòng nàng, có người làm phụ thân như hắn hay không chứ. Không thương yêu nàng thì thôi, để nàng tự sinh tự diệt nàng cũng mặc kệ, vậy mà hiện tại hắn lại đến lục soát phòng nàng… Một người nam nhân như vậy, Bạch Tử Linh nàng khinh thường hắn!
“Đúng vậy, Lan Nhi mất trâm mà nha hoàn ngươi lại đúng lúc có mặt trong phòng nàng, không nghi ngờ ngươi thì nghi ngờ ai?!” Bạch Vân Hoài nhìn thấy sự chán ghét trong mắt Bạch Tử Linh càng không vui nhíu mày, nhưng ngại trước mặt đám nha hoàn, bà tử nên không tiện mở miệng mắng người. Dù sao hắn cũng là phụ thân của nàng, mặc dù bọn họ… Nhưng ít nhiều là một nữ nhi, nàng không nên nhìn phụ thân như hắn với ánh mắt như thế! Đôi mắt sâu không thấy đáy, lại mang theo sự chán ghét không nói thành lời, điều này khiến Bạch Vân Hoài tưởng niệm đến quá khứ. Trước kia cũng có một nữ tử nhìn hắn như vậy, giọng nói giống nhau, thái độ giống nhau, ngay cả ánh mắt chán ghét cũng giống nhau như đúc… Nhưng tiếc là gương mặt lại khác nhau một trời một vực!
Đôi lúc hắn vẫn nghĩ rằng nếu Bạch Tử Linh thật sự có gương mặt giống mẫu thân nàng thì có lẽ hắn sẽ không đối xử tệ bạc với nàng, sẽ không để nàng tự sinh tự diệt, sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-cong-han-phi/1672896/chuong-38-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.