Bạch Tử Linh trầm mặc, từ trước nay đều do Thanh Nhi chăm sóc ‘nàng’, tiền là do mẫu thân Lạc Tuyết để lại, ‘nàng’ mang danh là tiểu thư Thừa tướng phủ mà cuộc sống chẳng khác nào một nha hoàn… Nếu không phải có Thanh Nhi, có số tiền mẫu thân để lại thì liệu ‘nàng’ có sống đến ngày hôm nay?!
Đột nhiên nàng cảm thấy có cút tức cười, rốt cuộc Bạch vân Hoài có phải phụ thân của ‘nàng’ hay không?! Để nữ nhi của mình sống cực khổ bao năm nhưng cũng không them liếc một cái, thậm chí là không màng sống chết. Còn Lâm Tâm Lan - nữ nhi thất lạc của hắn thì hắn xem như châu báu ngọc ngà…
Con người thật khó hiểu, trước kia nghe Thanh Nhi nói tình cảm của mẫu thân và hắn rất tốt, nhưng tại sao đứa con mà nữ tử hắn yêu sinh ra… Yêu? Bạch Vân Hoài yêu mẫu thân Lạc Tuyết sao? Nàng không biết nhưng… Dù không yêu nhưng đó cũng là nữ nhi của hắn, chẳng lẽ hắn thật sự không quan tâm đến sự tồn tại của ‘nàng’ sao?!
Từng kí ức đổ về khiến Bạch Tử Linh không khỏi cau mày, dường như từ khi có nhận thức đến giờ thì chỉ có một mình Thanh Nhi ở bên cạnh chăm sóc ‘nàng’?!
“Tiểu thư… Người nhất định phải sống tốt…”
Tiếng nói đột ngột vang lên trong đầu nàng, như thủy triều đâng lên, từng đợt, từng đợt khiến Bạch Tử Linh không khỏi ôm đầu.
“Tiểu thư… Người làm sao vậy…?!”
Hành động của nàng khiến Thanh Nhi cùng Lạc Hàm giật mình, vội vàng xem xét vẻ mặt nàng, Lạc Hàm đưa tay lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-cong-han-phi/1672888/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.