"Thật ra chúng tôi cũng hiểu được đạo lý bên trong, nhưng chúng tôi đều là những người ít chữ, thô bỉ, cơ bản không hiểu cái gì là đăng ký, đăng ký rồi thì có thể làm gì." Ngũ Tư Bưu dở khóc dở cười nói: "Tôi nghe nói đăng ký công ty cần rất nhiều tiền, giờ người trẻ thì không đáng nói tới việc đăng ký này nhưng có tuổi như chúng ta thì lấy đâu ra nhiều tiền thế, cho nên..."
"Đúng vậy!" Huống Thiên Hạo thở dài: "Mặc dù hiện giờ trong tay chúng ta có một ít tiền dư, cơ mà để nuôi công ty thì quả thật từng đó không đủ, hơn nữa mặt hàng kinh doanh là xi măng, cần nhiều xưởng, chúng ta chỉ có mỗi hai xưởng như vậy rất không ổn, nếu quản lý công ty thì chắc chưa tới vài ngày đã phải đền tiền mất!”
"Đúng là gặp được người suy nghĩ giống y hệt mình!" Trương Húc Đông cười nói: "Thật ra tôi cũng không hiểu việc quản lý công ty này lắm, nhưng nếu không ngại tôi làm sếp, việc gì không hiểu thì cứ giao cho người hiểu là được rồi, mọi người chỉ cần quản lý tốt những người hiểu việc đó, cũng đâu cần việc gì cũng tự mình làm."
Hai người đưa mắt nhìn nhau, Trương Húc Đông nói tiếp: "Hai người cũng không cần phải có kỹ năng quá cao về nghề này, thiếu mất thương hiệu công ty, như vậy càng khiến việc làm ăn sau này của hai người thêm phần vững mạnh, hai người cứ luôn miệng nhắc tới tiền bạc, tôi có thể giúp, hơn nữa tập đoàn Đông Thăng của chúng tôi còn có rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-chung-binh-do-thi-truyen-ky/652863/chuong-339.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.