"Xem coi chúng ta còn bao nhiêu Kthree, đem phát mớ thuốc đó cho những anh em có mặt, dặn họ là mỗi người chỉ có thể uống duy nhất một viên khi sắp chết. Hắc Hoàng, chuyện này làm phiền cô rồi!"
Hắc Hoàng gật đầu, cô ta trở vào xe, mang theo vali chứa những viên thuốc, một nửa trong số đó là do Mặc Cung Diệp mới đưa cho Trương Húc Đông. Lúc này, trong rừng có đến hàng ngàn bóng dáng của những tên ác quỷ, sắc mặt chúng đỏ phừng phừng, và hiển nhiên là chúng đều đã uống thứ thuốc kích phát tiềm lực đó.
Không biết Nam Cung Diệp mới ngoi lên từ đâu, chiếc mũ hip-hop của anh ta đã biến mất, chỉ còn lại hai sợi dây cáp của chiếc tai nghe khổng lồ mà anh ta luôn mang theo, khuôn mặt thì chật vật chán chường.
Nhưng anh ta vẫn rất vui khi thấy đám người Trương Húc Đông, anh ta lập tức lấy lại tinh thần: "Ôi vãi cái lờ, mấy người tới sớm ghê, tới trễ chừng nửa tiếng nữa là lụm xác tôi rồi!"
Lúc này, sắc mặt Hắc A, người ngồi trong căn biệt thự mới mua rất tệ, tên da trắng - Duy Tư khó hiểu, cậu ta hỏi: "Lão A, đã lâu lắm rồi tôi chưa thấy ông như này? Sao vậy? Căn cứ chúng ta bay màu hết rồi hay gì?"
Hắc A run rẩy không nói nên lời, không phải ông ấy sợ mà là ông ấy run vì phẫn nộ, đột nhiên ông ấy đá một cú thật mạnh vào bàn trà, rồi hét lớn: "Tập hợp tất cả đội viên ZO tại Trung Quốc lại!"
Lần này, Lão Đan -
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-chung-binh-do-thi-truyen-ky/652664/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.