"Anh sắp xếp sao?"
"Không phải, tôi còn tưởng rằng là anh sắp xếp!"
Sau cuộc trò chuyện đơn giản, Đường Phi đã lao tới chỗ Fujita Saiji, người này chống đỡ lại thanh Đường Đao kia. Đáng tiếc anh ta đã đánh giá quá cao sức lực của mình. Đường Phi một cước giẫm lên lưng anh ta, kề thanh Đường Đao vào cổ anh ta, mắng: "Mẹ nó đồ khốn nạn nhà mày, còn muốn chạy sao?"
Ác Quỷ khập khiễng bước tới, độc không phải loại cực độc, nhưng toàn bộ bàn tay của anh ta đã đen kinh người, có thể thấy rõ những vết tự rạch sâu trên cổ tay, hiển nhiên là để độc tố không tiếp tục đi sâu hơn vào cơ thể anh ta.
Ác Quỷ cười dữ tợn, một chân dẫm lên vết thương của Fujita Saiji, tên Fujita kia hét lên như quỷ khóc sói tru vậy, kêu lên: "Giết tôi đi!"
"Người Nhật bọn mày không phải rất lợi hại sao? Sao mày lại yếu đuối như vậy?"
Fujita Saiji xoa mồ hôi trên đầu, đôi mắt nhỏ nhìn chằm chằm hai người bọn họ, đột nhiên cười lớn nói: "Chúng tao đã biết bọn mày muốn tới, tất cả các thành viên đều đã ra ngoài rồi, nếu tao chết, bọn mày cũng sẽ chết. Ha ha... "
"Ồ, vậy sao?" Ác Quỷ ngoắc tay, Đường Phi đem dao đưa đến tay anh ta.
"Chúng ta có thể thỏa thuận, mày không giết tao, tao sẽ không phái người... A!" Trước khi Fujita Saji có thể nói hết lời, Ác Quỷ đã giơ đao lên, một tiếng hét vang trời, đầu Fujita Saji đã tách ra khỏi cổ. Một dòng suối nhỏ màu đỏ phun ra từ vết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-chung-binh-do-thi-truyen-ky/652650/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.