Trong xe nồng nặc mùi máu tanh, Trần Uy ôm Trần Thư Ngọc dạy dỗ hai tên đàn em đó, nói: "Mẹ kiếp, thường ngày anh Uy đây bày biểu cho các cậu thế nào, ra ngoài làm việc phải nhanh tay lẹ mắt lên. Đối phó với những người ngu ngốc như thế này còn bị đâm một đao. Trông hai người các cậu có lẽ nên được đi huấn luyện mới được nhỉ."
"Anh Uy à, bọn em sai rồi!" Hai tên đàn em, một người bị thương ở ngực, còn một người bị thương ở cánh tay. Tuy nhiên bọn họ đều không muốn đến chỗ Trương Nhất Đao để huấn luyện, nghe nói người đàn ông này đủ biến thái. Hầu hết những người được huấn luyện đều chỉ còn lại nửa cái mạng thôi. Nhưng đây chỉ là chuyện thứ yếu. Chủ yếu nhất chính là người không đủ tư cách sẽ bị đá trở về băng đảng ban đầu. Bọn họ không thể bị vứt bỏ như vậy được.
Trương Húc Đông ngồi sang một bên cười thầm, sau khi Chu Uyển Mộng bị bắt cóc vẫn chưa được cởi trói, cộng với việc cô nàng này không ngừng giãy giụa, cả người làm gì còn sức lực nào. Giờ phút này cô ta giống như một bãi bùn ngồi trong ngực của Trương Húc Đông.
Người đẹp mềm mại ngồi trong ngực thế này, mà Trương Húc Đông cũng không phải là Liễu Hạ Duệ, anh giống như Tây Môn Khánh hơn, làm gì có chỗ nào không phản ứng. Hơn nữa anh còn phải đỡ Chu Uyển Mộng, nếu không cô ta sẽ ngã, cho nên cánh tay rất tự nhiên ôm eo nhỏ, tay đặt ngay trên bụng của cô ta.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-chung-binh-do-thi-truyen-ky/652632/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.