"Thật ra tôi đã sớm biết chuyện này rồi!" Lão Điêu ngồi thẳng lưng lại nói: "Mặt trời lặn hướng Tây tỏa ra chút ánh sáng cuối cùng, không một ai giúp đỡ cả. Cậu cho rằng Lão Điêu tao thật sự còn có thể gào thét đi ra khỏi đó sao? Chỉ mấy tháng đã đạt được quy mô lớn như vậy. Hừ, tất cả đều là do Bảo Long Môn khiêu khích!"
Mọi người nhìn về phía ông ta, Lão Điêu cười khổ, nói: "Vốn là do Diệp Mặc Sở kia cung cấp, anh ta nói anh ta ủng hộ tôi thống nhất thành phố Ngọc một lần nữa. Tuy nhiên anh ta cũng không nói thật về thực lực của Long Bang các cậu. Tôi đoán tên nhãi này sẽ chơi trò qua cầu rút ván, nhưng không ngờ lại nhanh như vậy. Lần này cho dù là Điêu Bang của chúng tôi thắng, hay là Long Bang của các cậu thắng thì anh ta cũng sẽ không để cho bất kỳ người nào trong chúng ta tiếp tục bành trướng thế lực thống nhất thành phố Ngọc này đâu. Nhất định anh ta sẽ nghĩ ra cách để áp chế, hừ... Đầu năm nay, muốn lăn lộn trong giới Hắc Đạo đầu óc nhất định phải quay nhanh hơn cánh quạt máy bay mới được."
"Bây giờ ông mới biết sao?" Trương Húc Đông vừa hút thuốc vừa hỏi.
"Đúng vậy, anh ta lại dẫn người đến đánh lén, giết chết không biết bao nhiêu người anh em của tôi. Tuy nhiên, như thế cũng tốt, ít nhất có thể để cho tôi nhìn thấy rõ tên tiểu nhân gian ma xảo trá này. Rơi vào trong tay các cậu, tôi nhất định cũng không sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-chung-binh-do-thi-truyen-ky/652628/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.