Dĩnh Sa nghĩ tới cảnh anh lấy người phụ nữ khác, rồi giành quyền nuôi con của cô. Con cô sẽ gọi người ta là mẹ, người mẹ đó liệu có thương con của cô không? Sau này Bạch Anh Tử có thêm đứa con khác thì Yên Nhiên sẽ ra sao?
Mới nghĩ sơ qua đã thấy không yên tâm rồi.
Đương nhiên cô muốn anh chứ, nhưng lời đã hứa với chủ tịch cô càng không thể nuốt lời.
Vừa nghĩ tới chủ tịch, thì Văn Xuyên đã hớt hải đi vào. Dĩnh Sa thấy cậu ấy nhìn mình đầy ái ngại.
- Cô Sa, đã lâu không gặp... Chủ tịch đang đợi phó chủ tịch ở phòng làm việc của ngài ấy.
Bạch Anh Tử không nói gì mà gật đầu đứng dậy. Văn Xuyên còn nhắc nhẹ cho anh chuẩn bị tinh thần.
- Ông ấy đang rất tức giận.
- Ừ, không tức giận mới là lạ. Không sao, tôi quen với cảnh đó rồi.
Trước thái độ dửng dưng của anh, Dĩnh Sa càng trở nên lo lắng hơn cả. Cô biết hai bố con nhà họ Bạch là người như thế nào.
Thấy cô đứng đơ ra đó, anh hắng giọng nhắc nhở.
- Không đi mà còn đứng đấy?
- Đi chứ, em không muốn ở cùng chỗ với anh. Em về với con em.
- Ai bảo em đi về. Cùng đi gặp bố với anh.
Cô nhăn nhó cự tuyệt.
- Ông ấy gọi anh thì anh tự đi mà đi chứ.
Bạch Anh Tử thở dài rồi cầm cánh tay cô lôi ra cửa. Sa Dĩnh Sa vùng vằng giẫy giụa và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-an-hay-kiep-nan/3652213/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.