Việc đầu tiên Ngụy Thang Luân làm khi trở lại căn phòng bí mật là tát Sa Dĩnh Sa một cái tóe máu.
Mùi tanh ẩm loang trong khoang miệng làm cô nhớ tới kí ức kinh hoàng.
Hắn phát điên khi cái tin cô đăng lên mạng đang dần trở nên tồi tệ và mất kiểm soát, tới nỗi một kẻ luôn được khen ngợi như hắn vừa bị bố tổng sỉ vả lẫn chửi bới thậm tệ.
- Con đàn bà khốn kiếp!
Ngụy Thang Luân túm tóc cô lôi xềnh xệch về góc phòng tối tăm, sau đó rút thắt lưng muốn làm càn. Dĩnh Sa tháo giầy gót nhọn của mình chĩa về phía hån.
· Cúttttttt...
Hắn cười.
- Cho mày chạy ra ngoài đó, nhưng mày có tự thoát được không mới là vấn đề. Chi bằng ngoan ngoãn ở đây nghe lời đi.
Dĩnh Sa cũng cười điên dại.
- Ở đây, chúng ta cùng nhau chết đi.
Cô đập mạnh giày gót nhọn của mình vào người hắn, nhưng hắn né tránh được nên gót giày chỉ đâm vào bả vai. Ngụy Thang Luân hất cô ngã sõng soài dưới sàn, rồi nhíu mày cầm chiếc giày ném vào gương trên tường.
Chiếc gương bị va chạm nên nứt nhưng không vỡ.
Hắn tiến tới ngồi đè trên người cô, tay siết mạnh cổ khiến cô giẫy giụa như sắp chết. Tay cô chới với gỡ tay hắn mà không thành. Khi thấy cô có vẻ không thở nổi nữa, Ngụy Thang Luân bất ngờ buông tay ra. Sa Dĩnh Sa không kìm được liền ho sặc sụa.
Điện thoại Ngụy Thang Luân đổ chuông nên hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-an-hay-kiep-nan/3650238/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.