Đêm đó Dĩnh Sa gặp ác mộng. Bạch Anh Tử đang ôm cô ngủ thì thấy cô cấu chặt tay mình và thở gấp. Không có một tiếng kêu hay tiếng hét, mà biểu cảm của cô cứ như thể bị gì đó khống chế không cất nổi lời, giống như bị bóp nghẹt không thể vùng vẫy.
Như một con vật bị rơi vào bẫy, bế tắc, cùng cực, muốn được kêu cứu, muốn được giúp đỡ để giải thoát nhưng bất thành.
- Dĩnh Sa? Dĩnh Sa?
Mắt cô nhắm chặt, vẻ mặt đau khổ. Phải uất ức thế nào mà mơ thôi cũng tràn nước mắt. Bạch Anh Tử khó hiểu lại xót xa vô cùng, lay gọi thế nào cô cũng không tỉnh, thậm chí tay cô siết chặt làm móng dài đâm vào da thịt anh.
- Tỉnh lại đi, em sao vậy? Dĩnh Sa!!!!
Bạch Anh Tử dần sợ hãi khi cảm thấy Dĩnh Sa kì lạ và bất thường, còn nghĩ tới việc gọi cấp cứu. Có lẽ dạo này hay nghĩ tới Ngụy Thang Luân - Trần Minh Hi và bạn gái, mà anh buột miệng gọi một cái tên.
- Trần Minh Hi!
Ngay khi lời vừa dứt, Dĩnh Sa của anh thực sự tỉnh lại. Cô mở to mắt nhưng nhìn anh đầy mông lung mơ màng, rồi hốt hoảng buông tay và vớ vội chiếc chăn trùm kín người. Kiểu che đậy kín mít đầy sợ hãi và né tránh này thật giống cái đêm sau khi cô cầm mảnh thủy tinh vỡ khiến tay bị thương lần trước. Anh không biết là do thói quen của cô, hay do cô thực sự có gì đó bất ốn.
Bạch Anh Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-an-hay-kiep-nan/3649067/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.