Sáng hôm sau, Dĩnh Sa dậy sớm để đi thăm chủ tịch, bởi giờ thăm có giới hạn, không thể chậm trể
Bạch Anh Tử có một đêm ngon giấc, tỉnh dậy còn cười vui vẻ không ngậm được miệng. Anh lười biếng không thèm về phòng, mà ở phòng Dĩnh Sa đi tắm luôn. Chỉ là ôm nhau ngủ, nhưng cảm giác thân thuộc như thể làm vợ chồng đến nơi, chỉ thiếu mỗi cái lễ cưới.
Anh cũng không nhận ra mình vừa nghĩ tới việc cưới xin và có vợ. Gặp khá nhiều phụ nữ, vậy mà Sa Dĩnh Sa vừa mới xuôi xuôi thì não anh đã nảy số nhanh như vậy. Kể cũng lạ!
Đi tới tủ đồ, Bạch Anh Tử tìm máy sấy tóc. Thường thì máy sấy hay có một vị trí để cố định, nhưng anh tìm không thấy. Anh mở các ngăn kéo, cuối cùng cũng thấy máy sấy tóc ở ngăn thấp nhất. Khi lấy đồ ra, một chiếc hộp cũ kỹ ở góc đập vào mắt khiến anh tò mò.
Chiếc hộp gỗ có thiết kế đơn giản, thậm chí sơ sài và nhạt màu, cảm giác đã tồn tại khá lâu. Đặt máy sấy sang một bền, Bạch Anh Tử thử hé ra một chút. Thứ xuất hiện đầu tiền làm anh chưa hình dung được, nên anh đã mở hẳn ra.
Là một bộ đồng phục cấp 3, cũ rách, trên ngực chiếc áo được gấp gọn gàng là chữ in tên Trần Minh Hi mờ nhạt.
Lướt qua cái tên này, Bạch Anh Tử thấy lạ hoắc. Có khi là người quen nào đó của Sa Dĩnh Sa? Cơ mà ai lại giữ đồng phục rách làm gì, nhìn thôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-an-hay-kiep-nan/3646331/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.