Trình Thiếu Lăng kéo bằng được Sa Dĩnh Sa vào trong. Cô thấy nhạc xập xình, mùi khói thuốc lá, mùi rượu xen lẫn mùi nước hoa rất hỗn tạp, tiếp viên nữ người đứng hát, người đứng nhảy, người thì phục vụ rượu bên cạnh mấy người đàn ông.
Hiển nhiên bên cạnh Bạch Anh Tử cũng có hai cô gái kè kè sát rạt.
- Bạch Anh Tử, cậu xem người của cậu này.
Anh và Minh Đại Quang đang chơi game với nhau, mỗi người một cái điện thoại, thi thoảng được tiếp viên đút cho một miếng hoa quả, nhìn sung sướng gì đâu.
Bạch Anh Tử không thèm nhìn qua mà chỉ hờ hững đáp.
- Tầm bậy tầm bạ gì đấy, ở đây làm gì có người nào của tôi.
Trình Thiếu Lăng không thèm phân bua, trực tiếp kéo cô tới đứng trước mặt anh.
- Sa Dĩnh Sa nhà cậu mò tới tận đây rồi!
Nghe thấy tên cô, Bạch Anh Tử nhíu mày, đập vào mắt anh là đồi chân thon dài, nhìn lên chút nữa là váy lệch vai, lên cao hơn là khuôn mặt nửa quen nửa lạ.
Điện thoại bị anh ném sang một bên, tay vội vàng xua hai nữ tiếp viên ngồi xa ra rồi nhăn nhở.
- Dĩnh Sa, sao cô lại ở đây?
Cô nín nhẹ môi và thở dài.
Tôi đi chơi!Chơi? Cô chơi với ai?Bạn!Cô có bạn à?Bộ tôi không được có bạn à, cậu cũng đi chơi với bạn ở đầy đó thôi.Ừ, thì ....Trình Thiếu Lăng cầm ly rượu lên uống cạn, sau đó hẳng giọng.
- Làm gì có bạn nào, tôi tóm được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-an-hay-kiep-nan/3646326/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.