2 ngày trôi qua, Bạch Anh Tử và Sa Dĩnh Sa chưa gặp lại.
Cô vẫn như cũ, mặc đồ đen nhưng hôm nay là áo phông slimfit cùng quần ống rộng phóng khoáng lại khoe được eo thon. Khác chút là tóc thả xuống, mắt đeo kính râm được một nhóm người theo sau hộ tống.
Bước vào store của một thương hiệu xa xỉ, nhìn cô không giống là vào để mua hàng nhưng nhìn đám người đi cùng thì nhân viên không dám cản bước Sa Dĩnh Sa.
- Cao Nguyệt Lam đâu?
Nhân viên hoang mang dè dặt hỏi:
- Quý khách, ý cô là...
- Bạch phu nhân!
Vợ của chủ tịch Bạch là hội viên cao cấp đang được lựa đồ ở phòng riêng, người có thể hùng hổ tới tìm và nói thẳng tên chắc chắn không phải người có thể đắc tội.
Nhân viên ý thức được bèn cố cười.
- Xin vui lòng đợi, tôi sẽ vào báo cho phu nhân...
- Không cần, tôi chỉ gặp bà ấy ít phút thôi.
- Dạ, xin mời.. lối này...
Người của cô đứng giữ hai bên cửa, nhân viên store thận trọng mở cửa để Dĩnh Sa đi vào, sau đó lập tức lui đi.
Cao Lam Nguyệt thấy mấy ngày bình yên, nghĩ chắc không có chuyện gì nên nay thong thả đi mua sắm.
- Bà Cao!
Đã lâu Cao Nguyệt Lam quen với danh xưng cao quý Bạch phu nhân, bỗng nghe có người gọi họ mình thì nhíu mày nhìn hướng cửa ra vào.
- Là cô, Sa Dĩnh Sa!
Cô đẩy gọng kính lên đỉnh đầu, rồi cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-an-hay-kiep-nan/3645979/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.