Ban đêm ở thành phố B thật quyến rũ. Một đô thị rộng lớn và bao dung như vậy, bất kể bạn đến từ đâu, gốc gác ở nơi nào, nó luôn rộng mở vòng tay đón bạn. Đôi khi những người đang sống trong thành phố này lại bất chợt tự hỏi: “Mình đang ở đâu? Vì sao lại đến đây?” Thế nhưng, áp lực cuộc sống cùng nhịp sống hối hả lại nhanh chóng xóa tan những suy nghĩ đó, khiến họ chẳng kịp ngẫm nghĩ sâu xa.
Những con hẻm nhỏ của thành phố B ẩn mình giữa các tòa nhà cao tầng san sát. Chỉ thỉnh thoảng mới có vài vị khách du lịch ghé qua dạo chơi, dùng chiếc máy ảnh hiện đại của mình ghi lại vài khung hình cổ kính.
Trong một con hẻm tối, cánh cửa nặng nề phát ra tiếng kẽo kẹt, một người phụ nữ cao ráo đẩy cửa bước vào. Dáng vẻ uyển chuyển ngay cả màn đêm cũng không che giấu được khí chất của cô.
“Chọn nơi như thế này để gặp, không sợ gặp ma à?” Cô cười dịu dàng, mang theo nét duyên rất riêng.
Từ gian chính có người bước ra, một chàng trai mặc áo gió màu xám nhạt, dáng vẻ tùy ý mà phong nhã. Gió nhẹ lướt qua làm vạt áo khẽ tung lên, trông có chút phong thái công tử.
“Là cậu hẹn tôi ra, mà đúng lúc bố tôi cũng bảo tôi đến xem ngôi nhà cũ tu sửa tới đâu rồi. Chỗ này yên tĩnh không ai làm phiền, thích hợp để nói chuyện.” Anh chỉ vào cây hải đường trong sân, nói tiếp: “Bố tôi thích chỗ này là vì cây hải đường này. Ông nói nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-yeu-nhau-nhu-the-ha-cam-lam/3833883/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.