“Cha! Cha đã đưa mẹ Tư đến chỗ nào rồi?!” Thẩm Quan Lan chợt đứng lên, ghế tựa phía sau vì hành động của hắn mà đổ “rầm” một tiếng xuống đất. Mợ Cả càng nghi ngờ hơn, nói: “Quan Lan, con kích động như thế làm gì?”
Sắc mặt của Thẩm Kim Linh cũng chợt thay đổi, ở dưới mặt bàn dùng sức kéo kéo sườn quần của Thẩm Quan Lan.
Thẩm Chính Hoành cũng không hề nổi giận, cảm xúc trong đôi mắt của ông ta thậm chí có thể coi là bình thản. Ông ta không trả lời thẳng vào câu hỏi của Thẩm Quan Lan, mà chỉ nhìn qua phía mợ Cả, nói:
“Tôi đã liên lạc với người của Thôi gia rồi, qua hai ngày nữa Mạn Linh sẽ được đưa đến đây. Bốn ngày sau là ngày tốt, để Quan Lan thành thân với Mạn Linh đi.”
“Ly Nhi, tỉnh lại đi Ly Nhi!” Từ Yến Thanh vỗ vào mặt nàng ấy, nhưng Ly Nhi từ đầu đến cuối đều không có cách nào mở mắt ra được. Tuyên Chỉ ở bên cạnh đang quan sát xung quanh, phát hiện ra có một chậu nước, cậu ta liền đi múc một ít nước lạnh rồi đưa đến cho Từ Yến Thanh.
Y dùng ngón tay nhúng một ít vào nước rồi vẩy lên khuôn mặt của Ly Nhi, rất nhanh sau đó liền trông thấy lông mi của nàng khẽ giật giật, cuối cùng cũng tỉnh lại.
“Cậu…” Ly Nhi là người hít phải thuốc mê nhiều nhất trong ba người, thế nên nàng ấy cũng hôn mê lâu nhất, lúc tỉnh lại vẫn là bộ dáng ngơ ngơ ngác ngác.
Từ Yến Thanh đỡ Ly Nhi dậy, lo lắng nói: “Cô sao rồi?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-yen/1507973/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.