Thẩm Quan Lan nói được làm được, sau đó hai ngày, trong thời gian đó hắn thật sự không đến tìm Từ Yến Thanh nữa, mãi cho đến tận ngày đại thọ của lão phu nhân.Thẩm Chính Hoành đã lui về từ lâu, vị trí Phó hội trưởng Thương hội Nghi Châu của ông ta do Thẩm Tế Nhật kế nhiệm. Vì vậy đến ngày đại thọ của lão phu nhân Thẩm gia đông như trẩy hội, các nhà thế gia, thương gia có tiếng của thành Nghi Châu mang lễ vật tới tấp đến chúc mừng, ngay cả đến quân Chính phủ của Nghi Châu cũng phái người đến.
Thẩm Chính Hoành mặc một thân hoa phục mừng ngày vui, cùng với mợ Cả đứng ở cửa nghênh đón khách mời. Thẩm Tế Nhật lại bận rộn sắp xếp công việc trong sảnh chính và hậu viện với đại quản gia Lâm thúc.
Lão phu nhân tuy rằng đã chín mươi tuổi, mái tóc phủ đầy tóc bạc nhưng tinh thần của bà lại rất phấn chấn. Lúc này bà đang ngồi trong từ đường, nói chuyện phiếm cùng với họ hàng thân thích của Thẩm gia đến chúc thọ, mợ Hai và mợ Ba thì đứng bên cạnh hầu hạ.
Toàn bộ đại viện Thẩm phủ đâu đâu cũng có hạ nhân bận rộn đi lại, chỉ có một chỗ yên tĩnh duy nhất, đó chính là Tây sương.
Từ Yến Thanh ngồi ở phía trước cửa sổ, đối với người trong gương ngẩn người.
Thẩm gia mấy ngày trước đây đã dựng xong sân khấu kịch trong đại hoa viên trước sảnh chính, mời gánh hát cũng đã biểu diễn tại gia đến. Trên sân khấu, các vị sư phụ có tuổi phụ trách nhạc cụ cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-yen/1507929/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.