Ly Nhi kinh ngạc che miệng lại, nàng vốn định thốt ra lời trách cứ, mà lời đến bên miệng lại không nói ra được.
Trên khuôn mặt Thẩm Quan Lan cũng không có vẻ đắc ý hèn mọn của kẻ xấu xa nên có, đối mặt với một Nhị thiếu gia nghiêm túc đến như vậy, nàng cũng không biết nên làm thế nào cho phải, đành nghẹn ngào nói: “Nhị thiếu gia… cậu, cậu đây là muốn làm gì! Cậu muốn hại chết mợ Tư sao?”
Thẩm Quan Lan cầm lấy bàn tay Từ Yến Thanh, kề sát lòng bàn tay của mình cùng với lòng bàn tay mềm mại kia. Hắn cúi đầu xuống, có một giọt nước đọng lại trên phần cuối của tóc mái.
Hắn nhìn dáng vẻ đang ngủ của Từ Yến Thanh, bỗng nhiên nở nụ cười: “Cô cũng cảm thấy ta sẽ hại chết anh ấy sao?”
Ly Nhi vội vàng nói: “Đương nhiên rồi! Mợ ấy là mẹ Tư của cậu cơ mà!”
Thẩm Quan Lan vừa ngẩng đầu lên, giọt nước kia liền rơi xuống trên lông mi, một đường chảy xuống một bên miệng, cực kỳ giống như nước mắt.
Hắn lại cười.
Hơi nước tụ lại trên chiếc kính đã sớm bay hết, Ly Nhi nhìn vào đôi mắt của hắn, dường như trong đó có nhiều hơn một chút những cảm xúc mà nàng không hiểu.
Hắn vuốt ve đầu ngón tay Từ Yến Thanh, chậm rãi nói: “Vậy cô cảm thấy anh ấy sống như vậy thì vui vẻ sao?”
Ly Nhi không biết nên trả lời như thế nào, Thẩm Quan Lan lại nói: “Ta và cha ta không giống nhau, ta thật sự phải lòng anh ấy. Không muốn thấy anh ấy mỗi ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-yen/1507925/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.