.
Cách lên sân khấu của Liên Mặc Sinh cũng như trước đây, rất bất ngờ. Thậm chí là ngay cả Kiều Sanh cũng hoàn toàn không nhận ra cậu ta.
Chuyện xảy ra khi Kiều Sanh gọi nhà hàng mang cơm tới.
Thường thì cơm trưa của Kiều Sanh đều được nhà hàng ở gần đó đưa tới, dĩ nhiên là cùng một nơi. Lâu ngày, hầu như y đều quen mặt những nhân viên đưa cơm, nhưng hôm nay cậu thanh niên đưa thức ăn tới rất lạ mặt, cậu ta cao cao, hơi gầy, đầu đội mũ lưỡi trai, gương mặt bình thường đến không thể bình thường hơn.
Lúc đó Kiều Sanh cũng đang đói bụng, y không nghĩ nhiều, mà lập tức ăn ngay.
Nhưng vừa ăn được vài miếng, y chợt thấy choáng váng, đến khi y cảm giác có gì đó khác lạ thì thần trí đã bắt đầu mơ hồ.
Trước lúc bất tỉnh, y nhìn thấy cậu thanh niên giao thức ăn đó lại đi vào, bước tới trước mặt y.
Tiêu rồi, bị ám toán.
Phản ứng đầu tiên của Kiều Sanh là nghĩ Alex đã ra tay, y muốn gọi người, nhưng khi há miệng lại không thể phát ra tiếng.
Sau đó, chính là bóng tối vô tận…
Khi tỉnh dậy, y phát hiện mình bị bịt mắt, hai tay trói phía sau, rất chặt, y không thể giãy ra được.
Sau mấy giây kinh hoàng, Kiều Sanh nhanh chóng bình tĩnh lại.
Bề mặt xóc nảy lên xuống…
Dường như đang ở trên xe…
Như vậy khẳng định là có tài xế, Kiều Sanh ngẫm, rồi lên tiếng: “Tôi bị bắt cóc à?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-vuong/3132579/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.