.
Thân thủ của Hoắc An Đạt rất tốt, đám lưu manh vây quanh anh ta gục hết gã này tới gã khác. Ban đầu Mạc Lâm Lâm còn cười lạnh chờ anh ta xin tha, nhưng càng về sau nụ cười cô ta càng cứng, sắc mặt cũng trắng bệch, vẻ mặt ngày càng kinh khủng.
Chỉ trong một thời gian ngắn, mười mấy tên lưu manh ấy chỉ còn hai, ba tên cố chống chọi.
Thấy tình hình này, mấy gã canh cửa cũng vội vàng nhào tới hỗ trợ.
Tuy nhiên, đó cũng là tự tìm đường chết. Chỉ với hai ba quyền, Hoắc An Đạt đã giải quyết hết.
Mới đó, Hoắc An Đạt đã dọn dẹp sạch sẽ đám lưu manh.
Mấy gã lưu manh vốn rất hung hăng giờ bị đánh cho răng rơi đầy đất, lăn lộn rên rỉ. Hoắc An Đạt lau vết máu dính trên người, mặc áo khoác vào.
Anh ta thờ ơ liếc Kiều Sanh nãy giờ luôn đứng xem một cái, rửa sạch tay lần nữa, định bỏ đi.
Vào lúc này, một gã lưu manh nằm trên đất đột nhiên đứng dậy, dùng dao găm đâm về phía mặt anh ta.
Không kịp phòng bị, chờ tới lúc Hoắc An Đặt phát hiện đã không còn kịp, dao găm cách mặt anh ta còn không tới mười phân. Phía sau Hoắc An Đạt lại là bồn rửa tay, không có đường lui, anh ta đành phải đưa tay ngăn lại.
Cơn đau được dự đoán không hề tới, một tiếng súng vang lên, dao găm trong tay tên lưu manh bị bắn văng ra, cắm thẳng vào tấm ván cửa phía sau Mạc Lâm Lâm, chỉ cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-vuong/3132566/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.