.
.
Ngay lúc Liên Mặc Sinh còn đang do dự không biết tiếp theo phải làm thế nào, chợt có tiếng lách cách vang lên phía sau cậu ta.
Với một sát thủ như Liên Mặc Sinh, âm thanh này quá quen thuộc.
Là tiếng tra đạn vào nòng.
Kiều Sanh nói: “Quả nhiên cậu cần phải được dạy dỗ thêm!”
Kiều Sanh có thể nổ súng bất cứ lúc nào, Liên Mặc Sinh không dám lơ là, vội xoay người qua, cười hề hề, nói: “Đừng nói vậy mà, tôi là vì thích cậu nên mới như vậy!”
“Vậy cậu đi làm phiền người khác đi!”
“Nhưng tôi chỉ thích mình cậu thôi!”
“Vậy à?” Kiều Sanh mỉm cười, nhưng ánh mắt của y lại rất bạo lực, “Vậy để xem cậu thích tôi được bao nhiêu, có vui lòng để tôi giải quyết cậu hay không…”
Liên Mặc Sinh khóc thầm trong bụng, sao cậu ta lại thích phải một người cuồng ngược đãi thế này…
Nói xong, Kiều Sanh định nổ súng, Liên Mặc Sinh thật bất đắc dĩ, không thể không phản kháng. Cho dù thân thủ cậu ta có nhanh nhẹn cỡ nào cũng không thể cam đoan hoàn toàn tránh khỏi mấy viên đạn, huống hồ kỹ thuật bắn súng của Kiều Sanh còn tốt như vậy.
Kiều Sanh bóp cò, bắn phát súng thứ nhất, Liên Mặc Sinh vội nắm cổ tay y, viên đạn bắn lên trần nhà.
Liên Mặc Sinh vô cùng căng thẳng, định đoạt lấy khẩu súng trên tay Kiều Sanh.
Kiều Sanh lập tức xoay cổ tay, tránh khỏi Liên Mặc Sinh.
Y bắn phát súng thứ hai.
Trong nguy cấp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-vuong/3132558/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.