.
Một tuần sau, Kiều Sanh vẫn cùng Kiều Mộ Đình sang Mỹ. Tuy là ban đầu Kiều Mạc Nhiên không đồng ý, nhưng dạo gần đây Kiều Sanh luôn gặp tai nạn, ông ta không thể không lo lắng, cuối cùng đành im lặng.
Trên máy bay.
Kiều Sanh lười biếng tựa vào cửa sổ, nhìn ra bầu trời bên ngoài.
Kiều Mộ Đình ngồi cạnh y, ngây ra, không biết đang suy nghĩ gì đó.
“Sao cậu lại sang Mỹ buôn bán vũ khí?” Kiều Sanh quay quay, đột nhiên hỏi cậu.
“Ngày đầu tiên tôi đến Mỹ, thiếu chút nữa đã bị một đám côn đồ cướp bóc, may mắn được một thanh niên buôn bán vũ khí cứu, tôi và cậu ta rất hợp nhau, sau đó thì trở thành bạn tốt. Lúc đó việc làm ăn của cậu ta ngày càng phát triển, một mình cậu ta quản lý không nổi, đang định tìm người giúp, nên đã mời tôi tham gia và tôi đã đồng ý!”
“Chỉ có vậy?” Kiều Sanh nhíu mày.
“Ừ!”
“Kỹ thuật bắn súng và võ thuật của cậu đều là sau khi tới Mỹ mới học?”
Kiều Mộ Đình gật đầu, “Có thể nói là như vậy. Kỹ thuật bắn súng là do người bạn buôn vũ khí đó dạy tôi, còn về võ thuật thì lúc còn ở trong nước có luyện một thời gian, cho tới khi đến Mỹ mới bắt đầu chú tâm học!”
Kiều Sanh không hỏi thêm gì nữa, y bắt đầu thấy hứng thú với người thanh niên buôn súng ống mà Kiều Mộ Đình luôn miệng nhắc.
Dường như nhìn thấu suy nghĩ của y, Kiều Mộ Đình nói: “Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-vuong/3132548/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.