.
Xe chạy vào khu nhà cao cấp ở thành Đông, cuối cùng dừng lại trước một biệt thự xa hoa.
Kiều Sanh nhìn thoáng qua căn biệt thự trong bóng đêm qua lớp kính, một phong cách Châu Âu cổ điển, thiết kế tráng lệ, hoa viên to độ nửa sân bóng cỡ lớn, đúng là không cần nói cũng rõ tài sản của chủ nhân căn biệt thự ấy hùng hậu cỡ nào. Hoa viên sáng đèn, trong bóng đêm, nó cứ như một tòa kiến trúc cung đình phương Tây thời cổ.
“Còn nhớ nơi này không?” Kiều Tử Việt hỏi.
“Không nhớ!” Kiều Sanh thu hồi tầm mắt, lắc đầu.
Giống như đã sớm đoán được y sẽ nói như vậy, Kiều Tử Việt nhún vai, “Tôi biết mà!”
Kiều Sanh liếc xéo anh ta một cái, hỏi: “Đây là nhà anh à?”
“Đúng vậy!” Cánh cửa sắt từ từ mở ra, Kiều Tử Việt khởi động xe lần nữa, chạy vào nhà xe ở cạnh bên hoa viên.
“Đúng là nhìn không ra anh lại có tiền như vậy!” Kiều Sanh thản nhiên nói.
“Đương nhiên rồi!” Kiều Tử Việt cũng không khiêm tốn, “Hiện tại, giá trị con người tôi hơn chục triệu cơ mà!”
Kiều Sanh không nói thêm gì, chỉ nhìn ra ngoài cửa sổ, thành thật mà nói, y chẳng thấy hứng thú với chuyện Kiều Tử Việt có bao nhiêu tài sản.
Xe dừng lại, hai người xuống xe.
Từ nhà xe tới nhà chính khá xa và hai người phải đi xuyên qua hoa viên khiến người ta phải líu lưỡi. Thừa dịp này, Kiều Sanh quan sát hoàn cảnh xung quanh mình một chút. Ngoài căn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-vuong/3132448/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.